Hạng Diệu trợn mắt há mồm nhìn bốn người giống như phần tử khủng bố kia. Mà mấy đôi mắt màu đen lộ ra khỏi cái túi đen che đầu bọn họ cũng đang nhìn về phía anh.
Yên lặng đối mặt một lúc lâu, không khí càng ngày càng quỷ dị. Một phần tử khủng bố trong số đó vươn tay về phía anh. “Hạng tiên sinh, cảm tạ ngài đã mời chúng tôi tiến vào phó bản này.”
Hạng Diệu: “... Thật là các cô đấy à...”
Trong nháy mắt này, Hạng Diệu vừa cảm thấy rất hoang đường, vừa cảm thấy đó là chuyện đương nhiên. Quả nhiên là thế, quả nhiên cứ có mặt Lâm Tây là có chuyện. Mỗi lần Lâm Tây xuất hiện đều khiến anh phải rung động.
"À..." Yết hầu của Hạng Diệu cử động, nghẹn một hồi lâu mới nói được một câu: “... Không cần cám ơn.”
"Vẫn phải cám ơn." Vừa nhìn thấy Hạng Diệu là nhớ tới ba lần đánh đập anh, theo tiềm thức, Lâm Tây vẫn hơi nể nang anh một chút: “Anh đúng là người tốt.”
Hạng Diệu: “...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play