Hàng mi của hắn dài và mịn, đôi mắt sáng trong rực rỡ, nhìn sâu vào nàng như thể cả thế giới chỉ còn lại mình nàng.
Người được người khác dựa dẫm, thường không nhịn được mà mềm lòng. Thanh La biết điều này là không đúng, nàng nên cắt đứt sợi tình cảm yếu đuối đó của hắn. Nhưng khi một mình đến thời cổ đại này, nàng cũng sẽ cảm thấy cô đơn, cũng cần một mối liên kết, một sự gắn bó độc nhất vô nhị với thế giới này.
"Tiểu Khê, cứ yên tâm, hiện tại ta không có ý định lập gia đình đâu."
Chỉ một câu nói đơn giản như vậy cũng đủ để tâm trạng hắn trong phút chốc chuyển từ suy sụp trở nên phấn chấn.
Nàng khẽ ho, cũng có chút ngượng ngùng, dường như cảm thấy không phù hợp khi nói những chuyện này với một thiếu niên chưa lớn.
"Huống chi, bây giờ chỉ riêng công việc ở Bích Ngọc Trang thôi cũng đã bận rộn rồi, có tiền mà không kiếm thì làm sao có tâm trạng để nghĩ đến những chuyện khác. Yên tâm, ta đã nói với đám bà mối kia rồi, sau này họ sẽ không đến nữa." Nhớ tới Từ thư sinh, Thanh La có chút đau đầu, rõ ràng là nàng đã từ chối không biết bao nhiêu lần, nếu hắn biết giữ chút thể diện thì đã không nhiều lần phái người đến.
Nàng thấy thiếu niên cười, không còn là bộ dạng chưởng quầy nghiêm nghị, chững chạc mà hắn phải bày ra trước mặt người ngoài. Khi hắn cười, đôi mắt rực rỡ sáng ngời, dịu dàng như làn gió xuân, khóe miệng còn lộ ra một chút nét trẻ con. Lúc bắt gặp ánh mắt của nàng, hắn lại cố kiềm chế, trở nên dịu dàng, trong trẻo, tràn đầy sức sống như cây trúc non.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT