Còn chưa kịp tiêu hóa sự thật vớ vẩn này, Chu Tấn Vi đã phải làm nhiệm vụ của một ông bố.
Tắt điện thoại, anh đứng ngơ ngẩn hơn mười phút. Sau đó anh xoa mày, một tay cầm lấy áo khoác trên sofa, tay kia thì gọi điện thoại.
Trong đồn công an Bình Giang, một người đàn ông đang rên rỉ đau đớn, bắt cảnh sát dẫn gã đi giám định tỉ lệ thương tật: “Không bồi thường một vạn tệ, mày đừng mơ xong chuyện.”
Chu Yến Lễ cười khinh bỉ, xứng đáng nghèo cả đời, bị đánh một trận còn không biết ăn vạ, bồi thường mà chỉ đòi một vạn, cậu bố thí cho ăn mày còn nhiều hơn.
“Mày đánh tao trước còn đòi bồi thường? Nhìn đi!” Cậu chỉ mặt mình: “Mày muốn ăn vạ hả, có tin tao làm mày bồi thường đến mức táng gia bại sản không?”
Trên mặt cậu có một vệt đỏ, có vẻ như ai đấm làm bị thương.
Mặc dù đối với Chu Yến Lễ, nắm đấm của đối phương yếu như cọng bún. Nhưng dù yếu đến đâu thì đó vẫn là một cú đấm trong cơn tức giận. Vết thương cực kỳ rõ ràng in trên mặt cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT