Từ Nhẫn Đông nắm lấy đôi tay đang bồn chồn không yên của cậu, trầm giọng nói: "Nghe lời."
Liên Kiều liền không giãy dụa nữa, nhưng ánh mắt vẫn liên tục liếc nhìn đĩa thức ăn, nhìn những con cá chết và thịt thối mà nuốt nước miếng không ngừng.
Có vẻ Liên Kiều đã bị dụ dỗ, chỉ nhờ chút lý trí còn lại mà cậu mới kiềm chế được cơn thèm ăn của mình. Những người khác không bị cản trở, đã sớm ngấu nghiến ăn uống. Họ cắn từng miếng cá chết nát bấy, thậm chí có người còn vứt đũa, dùng tay bốc lấy đầu cá, nhai xương cá kêu răng rắc.
Từ đầu cá không ngừng rơi ra dòi bọ. Nước màu vàng trắng chảy dọc theo khóe miệng, những người đó đã không còn quan tâm đến sự mất hình tượng, vừa ăn vừa tranh giành, khuôn mặt hiện rõ vẻ say mê như phê thuốc.
Tiếp tục như vậy không phải là cách. Não bộ Từ Nhẫn Đông hoạt động rất nhanh, tay anh cũng không rảnh rỗi. Anh lấy từ trong ba lô ra một sợi dây leo núi, một lần nữa trói chặt hai tay của Liên Kiều lại.
Liên Kiều không hài lòng, nổi giận mắng: "Anh làm cái gì vậy? Tại sao trói em? Tại sao không để em ăn?"
Từ Nhẫn Đông thắt nút sống, Liên Kiều càng giãy dụa, nút thắt càng chặt. Đây chính là cách mà Liên Kiều đã dạy anh trước đây. Nhưng lúc này Liên Kiều đã quên mất cách thoát ra khỏi nút thắt này. Cậu chỉ biết vặn vẹo, thậm chí dùng răng để cắn, hoàn toàn mất đi lý trí của một người trưởng thành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT