Sau khi về phòng, Chung Tú lập tức tìm khăn và quần áo sạch để Liên Kiều tự làm sạch mình.
Liên Kiều tắm xong bước ra, trên người không còn mùi máu tanh. Cậu dường như cũng đã lấy lại bình tĩnh, rất chủ động ngồi xuống trước mặt Từ Nhẫn Đông.
“Vừa rồi em không kiềm chế được bản thân, xin lỗi.”
Từ Nhẫn Đông chăm chú quan sát cậu, cảm thấy cậu đã trở lại là Liên Kiều mà mình quen thuộc. Tóc còn ướt sũng, chưa kịp lau khô. Ánh mắt cũng trong sáng, biểu cảm có phần mềm mại, khiến người khác cảm thấy rất dễ chịu.
Anh quay lại nhìn Chung Tú đang ngồi trên giường, Chung Tú cũng gật đầu đồng ý, cho rằng Liên Kiều không có mối đe dọa nào.
Từ Nhẫn Đông không có ý thẩm vấn cậu, chỉ vào phòng tắm lấy thêm một chiếc khăn khô ra, ném lên đầu cậu: “Lau tóc đi, đừng để bị lạnh.”
Liên Kiều cầm khăn lau loạn xạ, trông như một con chó bị ướt mưa. Cậu lau một lúc, cẩn thận thò đầu ra khỏi khăn, hỏi: “Anh không giận sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play