Việc này không thể trì hoãn, sau khi thay tã xong, Liên Kiều lập tức tìm cây kéo, cắt rụp một cái đứt rốn của đứa trẻ.
“Đi thôi.” Từ Nhẫn Đông đứng dậy đi về phía hành lang, nhưng đột nhiên cảm thấy một cơn chóng mặt mạnh. Anh vội vàng bám vào bàn, mới không ngã xuống ngay lập tức.
“Anh Nhẫn Đông?” Liên Kiều bỏ kéo chạy lại, mặt hơi biến sắc, “Anh sao thế?” cậu dường như nghĩ ra điều gì đó, cúi xuống xem vết thương ở chân của Từ Nhẫn Đông. Vừa chạm tay vào, trong lòng đã giật mình.
Chiếc áo khoác dùng để băng bó đã bị máu của Từ Nhẫn Đông thấm đẫm! Lúc này cả chiếc áo khoác nặng trĩu và ướt đẫm, gần như muốn tuột khỏi chân của Từ Nhẫn Đông.
“Không sao, chỉ là hơi chóng mặt... Tôi ngồi một chút sẽ ổn thôi.” Từ Nhẫn Đông nói với hơi thở gấp gáp. Anh cúi đầu dựa vào bàn, chỉ cảm thấy mí mắt nặng trĩu, toàn thân lạnh ngắt, rất muốn tìm một chỗ để ngủ một giấc thật ngon.
Diệp Thanh Lưu ôm đứa trẻ đứng bên cạnh anh, lạnh lùng nói: “Ngồi một chút thì sao ổn được. Anh mà nhắm mắt lại là không mở ra được đâu.” - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Từ Nhẫn Đông cười khổ một cái. Bây giờ anh ta rất mệt, không muốn nói gì nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT