“Ưm…”
Hai người ngã lăn quay ra đất. Liên Kiều xoa xoa sau đầu đau nhức, mắt còn chưa kịp rõ ràng thì cảm nhận được một đôi tay run rẩy ôm chặt lấy mình.
Bên tai là tiếng thở dốc kịch liệt, trong lồng ngực áp sát vào cậu là một trái tim đập thình thịch điên cuồng. Liên Kiều cảm thấy vô cùng hối hận, quay lại ôm chặt Từ Nhẫn Đông, thấp giọng xin lỗi: “Xin lỗi, xin lỗi, Nhẫn Đông, làm anh sợ rồi, xin lỗi…”
Từ Nhẫn Đông mở miệng, nhưng không nói nên lời. Liên Kiều nhận ra toàn thân anh lạnh lẽo, cơ thể không ngừng run rẩy, lập tức cảm thấy đau lòng, vội vàng vuốt ve lưng anh, dịu dàng dỗ dành: “Không sao rồi, không sao rồi, chúng ta đều ổn cả. Đừng sợ, anh Nhẫn Đông, chúng ta đều không sao, không sao rồi…”
Từ Nhẫn Đông tim đập điên cuồng dần dần bình ổn lại. Việc đầu tiên anh làm sau khi lấy lại bình tĩnh là đẩy mạnh Liên Kiều ra, mắng chửi: “Không sao cái con khỉ! Ai bảo không sao! Em suýt chết rồi đấy, biết không hả?! Nếu thang máy không mở, nếu—” Anh nói không hết câu, đột nhiên hít thở không thông, đau đớn ôm lấy ngực.
Liên Kiều hoảng hốt, lao tới: “Anh đừng giận! Xin lỗi, xin lỗi, đều là lỗi của em cả! Thuốc của anh đâu? Thuốc đâu rồi? Có mang theo không?” Cậu không đợi Từ Nhẫn Đông trả lời, lục lọi trong túi áo của Nhẫn Đông, nhanh chóng lấy ra chai thuốc cứu mạng.
Từ Nhẫn Đông nắm chặt vạt áo ngực bên trái, đau đến mức không nói nên lời. Liên Kiều lóng ngóng đổ thuốc ra, nhét vào miệng Nhẫn Đông. Nhẫn Đông ngậm thuốc dưới lưỡi, ngực vẫn đau đến muốn chết, mỗi nhịp tim như muốn xé toạc trái tim, đau đến mức anh chỉ muốn chết đi. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play