Thập niên 60: Nhật Ký Nuôi Con Trong Đại Viện

Chương 2: Vẫn chưa xong?


2 tháng

trướctiếp

Quyển sách này là cô nghe đồng nghiệp kể, đồng nghiệp của cô thích đọc tiểu thuyết, thỉnh thoảng cô ấy hay cùng cô tán nhảm cảm thán thời đại này sinh nhiều con: “Nói về một nhà vai ác này, hai vai ác này là anh em, thêm cả mẹ kế dắt đến nữa, tổng cộng là có bốn đứa.”

Phải biết rằng trong tương lai tỉ lệ sinh sản rất thấp, đừng nói một nhà bốn con, có khả năng bốn nhà cũng không có một đứa con nào. Cũng bởi vậy mà người trong tương lai rất thích trẻ con, Liễu Tố Tố tất nhiên cũng không ngoại lệ.

Cô lắm miệng hỏi một câu: “Vậy bọn nhỏ do mẹ kế dắt theo cũng là vai ác sao?”

“Sao có thể chứ, hai đứa con của mẹ kế không thông minh lắm, đứa tên Trang Tiền là thằng nhóc tham tiền, còn chưa có đầy 10 tuổi đã bị bọn buôn người dùng hai mao tiền lừa đi rồi, còn bị đánh gãy chân nữa, đứa tên Trang Trình thì như con khỉ, năm 5 tuổi ngã từ trên núi xuống chết luôn.”

Lúc ấy Liễu Tố Tố không có cảm giác gì, lúc này nhìn hai đứa con trai 'không thông minh lắm' mặt đầy nôn nóng nhìn mình chằm chằm, cô chỉ cảm thấy đau đầu.

Một lát sau, cô chỉ vào hai đứa bé đứng phía sau Hàn Liệt, nói: “Đây là Niệm Tô cùng Chiêu Đệ hả?”

Hàn Liệt có chút kinh ngạc: “Cô còn nhớ rõ?”

Lúc ấy anh nói sơ qua, không nghĩ tới Liễu Tố Tố còn nhớ rõ.

Liễu Tố Tố rất hy vọng mình không nhớ rõ!

Nhưng này hai đứa bé này được đồng nghiệp nhắc mãi rất nhiều lần, bé trai là Niệm Tô, bị bệnh trầm cảm rất nặng, sau này lớn lên quả thật chính là vai ác báo đời điển hình, còn Chiêu Đệ từ khi còn nhỏ đã bị những kẻ cặn bã khi dễ, cuối cùng gây thành đại họa……

Liễu Tố Tố chỉ cảm thấy đầu càng đau, nhưng bình tĩnh mà xem xét, cô đã đáp ứng nguyện vọng của nguyên chủ. Mà trong tương lai bởi vì quá ít trẻ con nên bất cứ ai cũng thập phần săn sóc, Liễu Tố Tố cũng vậy. Cô vốn đã thích trẻ con, muốn cô rõ ràng biết tình huống gì sẽ xảy ra, mà lựa chọn khoanh tay đứng nhìn để cả đời của bọn nhỏ bị hủy, cô làm không được.

Còn việc nguyên chủ đáp ứng hôn sự nữa.

Nhìn thân hình cao lớn của Hàn Liệt, Liễu Tố Tố chỉ cảm thấy nguyên chủ có chút ngốc, tiền lễ hỏi của quân nhân cũng dám lừa, không biết quân hôn (hôn nhân của quân nhân) được bảo vệ sao, hiện tại Hàn Liệt đã đưa lễ hỏi, báo cáo kết hôn cũng đã gửi, may mắn là không chạy trốn thành công, bằng không bị bắt trở về liền phải ngồi tù!

Muốn cự tuyệt cũng được thôi, nhìn bộ dáng Hàn Liệt, chỉ cần đem lễ hỏi trả lại, tiếp đó giải thích nguyên do, anh khẳng định sẽ không gây khó dễ. Nhưng Liễu Tố Tố biết, hiện tại là năm 57, hơn một năm sau sẽ có nạn đói, còn có cuộc Cách mạng văn hoá thập niên 70 nữa. Chỉ có ở quân đội mới là an toàn nhất.

Hơn nữa Liễu Tố Tố cô dựa vào đất nước học được một thân bản lĩnh, hiện tại mặc dù là thay đổi thời đại cũng không thể quên, chỉ có đến quân đội mới có thể tìm được cơ hội phát huy, làm một ít việc khả năng cho phép.

Chỉ là trước mắt còn có việc quan trọng nhất——tiền trợ cấp Hàn Liệt được bao nhiêu, anh có nguyện ý giao cho cô hay không, nếu cái này không đủ thì mấy kế hoạch khác đều đổ bể, cho nên cô hít vào một hơi, trực tiếp mở miệng: “Tôi có lời muốn hỏi anh.”

“Hai chúng ta nói chuyện đi.”

Hai người dường như cùng mở miệng, cùng ngẩn người, Hàn Liệt nói: “Vậy cô trước nói đi.”

Anh thật ra muốn nói nếu không thì chúng ta không kết hôn nữa, dù sao Hàn Liệt cũng nhìn ra được là Liễu Tố Tố có vẻ không tích cực lắm. Lúc gặp mặt thì cô không thích nói chuyện, chờ đến lúc quyết định kết hôn, muốn gửi báo cáo kết hôn thì cô lại ấp a ấp úng, hôm nay đã nói là sẽ gặp mặt, còn trộm một mình chạy tới huyện thành.

Anh tuy rằng không biết vì sao, nhưng anh cũng hiểu rõ, đây tuyệt đối không phải biểu hiện vừa lòng với việc kết hôn. Hàn Liệt đúng là vội vã muốn tìm người giúp mình chăm sóc con, nhưng anh là quân nhân, loại việc bức bách nữ đồng chí thế này anh làm không được.

Liễu Tố Tố dựa vào thân cây: “Hàn phó đoàn trưởng, tiền trợ cấp mỗi tháng của anh là bao nhiêu?”

Hàn Liệt đầy đầu mờ mịt, vẫn đáp: “Mỗi tháng 75 đồng cùng với trợ cấp và phiếu chứng tương ứng.”

“Vậy anh có nguyện ý mỗi tháng đem tiền nộp lên cho tôi nuôi con không?”

Hàn Liệt càng nghi hoặc hơn nhưng vẫn đáp theo bản năng: “Đương nhiên rồi.”

Anh ở bộ đội cũng không cần tiêu tiền, muốn người ta chăm sóc con cho mình, khẳng định phải trả tiền rồi, bằng không ăn cái gì uống cái gì đây?

“Vậy là tốt rồi.” Liễu Tố Tố yên tâm cười, đây là nụ cười đầu tiên của cô sau khi xuyên đến, nhìn Hàn Liệt đột nhiên cảm thấy mình như bị hoa mắt.

Có tiền tiêu, có cơm ăn, ở thập niên 60 lương thực khan hiếm không có gì quan trọng hơn chuyện này.

Còn có bốn đứa bé và đám chuyện rắc rối nguyên chủ để lại, Liễu Tố Tố cảm thấy, chỉ cần bụng no rồi thì còn phiền toái gì không giải quyết được chứ?

Được rồi, cũng không rối rắm lắm.

Liễu Tố Tố hắng giọng, chính thức mở miệng nói: “Vậy đồng chí Hàn Liệt này, chúng ta liền đi đăng ký kết hôn đi.”

Hàn Liệt đang chuẩn bị đưa ra quyết định hủy hôn liền ngây ngẩn cả người.

Trực tiếp đi đăng ký?

Đây có phải là đồng chí Liễu đến gặp mặt anh cũng không muốn không đấy?

Sự kinh ngạc trong mắt anh quá mức rõ ràng, Liễu Tố Tố cũng biết mình cùng nguyên chủ không thể khác nhau quá lớn, bằng không rất có thể sẽ bị vạch trần, cô liền nói: “Tôi lên huyện thành là muốn mua hai thước vải làm quần áo, tuy rằng đây là lần thứ hai kết hôn nhưng tôi cũng muốn chuẩn bị thật tốt.”

Liễu Tố Tố biết việc mình cho Hàn Liệt leo cây chạy tới huyện thành nhất định phải giải thích một chút, nhưng cô lại không thể nói thẳng là cô đi tìm chồng trước muốn bỏ trốn được, chỉ có thể thuận miệng tìm cái lấy cớ.

Cũng may ngoài người trong nhà nguyên chủ, căn bản không ai biết việc cô đi tìm Trang Bạch Vũ, ngay cả những thôn dân ban đầu nói xấu kia cũng chỉ dám suy đoán mà thôi.

Liễu Tố Tố ở bên ngoài làm việc nhiều năm như vậy, tính tuổi thật còn lớn hơn Hàn Liệt hai tuổi, lúc lấy cớ vô cùng bình tĩnh, Hàn Liệt cũng không nhìn ra cái gì không thích hợp liền gật gật đầu, nghĩ chính mình suy xét không chu toàn, chỉ nhớ rõ việc đưa lễ hỏi mà căn bản không nghĩ tới việc khác.

“Đồng chí Liễu, cô thật sự nghĩ kỹ rồi?” Hàn Liệt hỏi.

Liễu Tố Tố gật gật đầu: “Thật sự nghĩ kỹ rồi, hai chúng ta một người không có chồng một người không có vợ, còn đều mang theo con nữa, quả thật rất phù hợp, cho nên là chúng ta mau chóng đi đăng ký đi?”

Hàn Liệt thiếu chút nữa bị nghẹn, cái gì mà “không có”? Nói như kiểu có người chết vậy. Chỉ là anh không nghĩ tới, trong mắt Liễu Tố Tố, tên cặn bã như Trang Bạch Vũ chẳng khác gì người đã chết.

Tuy nhiên Hàn Liệt cũng thật sự không có thời gian để trì trệ, anh là phó đoàn trưởng, ngày nghỉ vốn dĩ đã ít, lần này thật vất vả mới xin được nửa tháng nghỉ trở về, tìm người kết hôn, giúp chính mình chăm sóc con cái.

Đối tượng kết hôn ban đầu của anh cũng không phải Liễu Tố Tố, mà là một cô gái khác, cô gái kia là do dì của Hàn Liệt giới thiệu, cùng một công xã với Liễu Tố Tố nhưng khác thôn.

Hàn Liệt yêu cầu không cao, chỉ cần là người thành thật, nguyện ý đối xử tốt với con anh là được, cho nên rất nhanh đã định ngày kết hôn, nhưng mới vừa tổ chức xong tiệc rượu, cô gái vốn đã đáp ứng đột nhiên đổi ý, đem lễ hỏi nhét thẳng vào tay Hàn Liệt, nói mình không gả nữa.

Dù là Hàn Liệt có tính tình tốt cũng không nhịn được đen mặt: “Cô có ý gì?”

“Tôi không muốn gả nữa, tôi không muốn làm mẹ kế!”

Hàn Liệt nén giận: “Nhưng không phải trước đó cô đã đồng ý rồi sao?”

Lần gặp mặt đầu tiên Hàn Liệt đã nói mình có hai đứa con 5 tuổi.

“Đó là lúc trước, nhưng tôi hiện tại nghĩ kĩ rồi, tôi là một hoàng hoa khuê nữ (thiếu nữ trẻ đẹp chưa lập gia đình), không thể gả cho người ta để làm mẹ kế được!” Mắt cô ta đảo loạn, vừa nhìn là biết đây là không phải lời thật lòng.

Hiện tại nghĩ kĩ rồi?

Trước khi làm tiệc rượu, trước khi gửi báo cáo kết hôn, trước khi đăng ký kết hôn sao cô không nghĩ kĩ đi?!

Hàn Liệt cũng không muốn cưỡng cầu, anh tìm người vốn dĩ chính là muốn người đó phải đối xử tốt với con anh, hiện tại đã như vậy, mặc dù miễn cưỡng thành đôi thì anh cũng không yên tâm đem con giao cho cô ta, liền đáp ứng hối hôn.

Hàn Liệt vốn tính toán cứ như vậy quay về quân đội, nhưng dì hai của anh không chịu, nói: “Một người đàn ông như cháu chăm sóc mình còn quá sức huống chi là chăm sóc hai đứa nhỏ, cháu quên lúc trước cháu phát sốt, ra ngoài làm nhiệm vụ thiếu chút nữa ngã từ trên núi xuống rồi sao? Bất luận thế nào trong nhà cũng phải có người phụ nữ lo liệu, cháu đừng vội, dì hai lại tìm cho cháu người khác!”

Hàn Liệt nghĩ nghĩ rồi đáp ứng, nhưng dặn dò lần này hỏi thăm trước có cô gái nào cũng ly hôn hay không, rốt cuộc anh không có nhiều thời gian, cũng không còn nhiều sức lực để hối hôn thêm lần nữa.

Cũng vì như vậy mới tìm được nguyên chủ cũng đồng dạng ly hôn.

Nhưng bởi vì nguyên chủ một lòng một dạ với tên chồng trước, kéo việc kết hôn chậm trễ hai ngày, kỳ nghỉ của Hàn Liệt tính cả thời gian đi trên đường cũng chỉ còn ba ngày, ngày kia liền phải quay trở lại bộ đội.

Đơn giản báo cáo kết hôn đã gửi đi rồi, dựa theo tốc độ thẩm tra chính trị, trong hai ngày này là có thể đi đăng ký.

Liễu Tố Tố không biết việc Hàn Liệt kết hôn cùng ngày liền “bị” ly hôn, còn tưởng rằng anh cùng vợ trước ở chung một thời gian đã xảy ra cái gì đó mới ly hôn, cho nên nói chuyện cũng không cố kỵ: “Đồng chí Hàn xong chưa, cho tôi câu trả lời chắc chắn đi nha?”

Hàn Liệt nhìn hai đứa nhỏ mình đang nắm tay, gật gật đầu: “Được, vậy cô đi về nghỉ ngơi trước đi, ngày mai chúng ta đi?”

Anh nghĩ Liễu Tố Tố đầu bị thương không thoải mái, vẫn là nghỉ ngơi trước một chút, kết quả Liễu Tố Tố đứng lên cánh tay còn run run lại coi như không có chuyện gì: “Không cần nghỉ ngơi, chúng ta bây giờ đi luôn!”

Hàn Liệt sửng sốt: “Bây giờ?”

“Đúng vậy, lúc này Cục Dân Chính còn không có tan làm.” Liễu Tố Tố còn có không ít việc phải làm, cũng không thể chậm trễ.

Hàn Liệt cũng không phải người dong dong dài dài, nghe vậy liền gật đầu: “Được, đi thôi.”

Nhưng chờ tới lúc đến Cục Dân Chính, Liễu Tố Tố liền thấy trước mắt choáng váng. Nguyên chủ chuẩn bị cùng Trang Bạch Vũ bỏ trốn, giấy chứng nhận đều ở trong tay, Hàn Liệt tất nhiên cũng ngoại lệ, nhưng khi hai người đưa giấy chứng nhận qua, nhân viên công tác một tra, lại nói: “Làm không được, thẩm tra chính trị của đồng chí Liễu vẫn chưa xong.”

Vẫn chưa xong?

Không thể nào, Hàn Liệt nhớ rõ lần trước, cô gái kia thẩm tra chính trị mất 3 ngày đã xong rồi, dù sao thì hôn nhân quân nhân cũng là một vấn đề lớn, đặc biệt là quân nhân hai mươi mấy tuổi mà vẫn chưa có vợ như anh càng được chiếu cố hơn, chỉ cần đệ trình báo cáo, thẩm tra chính trị đều rất nhanh.

Liễu Tố Tố nghi hoặc nhìn anh, Hàn Liệt liền nói: “Tội đi gọi điện thoại hỏi một chút?”

“Được.”

Phòng điện thoại ở ngay bên cạnh Cục Dân Chính bên cạnh, giao tiền sau đó gọi điện thoại tới chỗ sư trưởng, Hàn Liệt hỏi: “Chung sư trưởng, phía trước tôi đệ trình báo cáo kết hôn, thẩm tra chính trị của đồng chí Liễu Tố Tố còn chưa xong sao?”

Chung sư trưởng mấy ngày này luôn chờ Hàn Liệt gọi điện thoại cho mình, cũng là vì việc của Liễu Tố Tố, chỉ là ông vừa mới chuẩn bị há mồm đã bị Hồ chính ủy bên cạnh ngăn cản, lắc lắc đầu, làm khẩu hình: “Đừng nói.”

“Sư trưởng?”

“À, là thế này Tiểu Hàn.” Chung sư trưởng chỉ có thể lập tức sửa miệng: “ Bên Thẩm tra chính trị có nhiều việc quá, hơn nữa đồng chí Liễu quê quán ở phía nam, cơ quan đơn vị lâm thời có việc cho nên còn cần một đoạn thời gian nữa mới có thể xong.”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp