Thập niên 60: Nhật Ký Nuôi Con Trong Đại Viện

Chương 18: Chiếm lợi của tiểu bối!


2 tháng

trướctiếp

Liễu Tố Tố cùng Lữ Linh Chi làm mất một buổi trưa mới làm xong phần đỉnh đầu mũ lưỡi trai, hiện tại nguyên liệu không đủ, cô cũng không thích mấy màu vải có ở Cung Tiêu Xã, còn sầu cả một buổi, vẫn là Hàn Liệt hỏi cô∶ “Màu xanh lục quân đội thế nào?”

“Màu xanh lục quân đội đương nhiên là đẹp rồi.” Đây chính là màu thịnh hành nhất hiện nay, hơn nữa cả bé trai bé gái đều thích, “Nhưng vải màu này không mua được đâu, cũng không thể phá quần áo của anh.”

Đó là quân trang, dù cũ không thể mặc cô cũng cảm thấy phải giữ gìn thật tốt.

Hàn Liệt cười cười∶ “Không phải quân trang, em tới đây.”

Liễu Tố Tố đi theo Hàn Liệt đến phòng anh cùng mấy đứa nhỏ ngủ, ở đây cũng có tủ quần áo, quần áo bên trong đều được xếp chỉnh chỉnh tề tề, từ dưới đáy Hàn Liệt lấy ra một chồng vải, giũ ra thế mà là khăn trải giường.

“Cái này là bộ đội phát cho, tôi mới dùng vài lần, có thể dùng được không?”

Trước anh ở kí túc xá dùng giường đơn, hiện tại dùng giường đất, loại khăn trải giường tương đối nhỏ này không dùng được nữa.

“Đương nhiên có thể!”

Liễu Tố Tố gật gật đầu, khăn trải giường còn mới thế này, làm xong cái mũ, dư lại nói không chừng còn có thể may thêm mấy bộ quần áo cho các con, quân trang xanh lục size mini, mặc ra ngoài cứ phải gọi là nhức cái nách.

Nhìn cô cười híp mắt, Hàn Liệt cũng nhịn không được cong cong khóe miệng.

Cứ như vậy, dưới sự giúp đỡ của Lữ Linh Chi, Liễu Tố Tố nhanh chóng làm xong mũ lưỡi trai, hiện tại không có vật thích hợp bồi thêm vào phía trước vành nón, cô chỉ có thể tìm giấy cứng thay thế, lại dính lên trên mấy phiến trúc là vành nón có thể dựng lên rồi.

Khẳng định không đẹp bằng mũ lưỡi trai chân chính, thậm chí còn có chút thô ráp, nhưng Hàn Cẩm vẫn ôm mũ nhỏ thích vô cùng, đi ngủ cũng không muốn cởi ra.

Sau đó vẫn là Hàn Liệt nói với nhóc∶

“Dì con làm mũ này mất nhiều tâm huyết như vậy, con không cởi ra lát nữa ngủ đè bẹp thì làm sao?”

Hàn Cẩm lắc đầu, nhóc ngủ rất thành thật, sẽ không đụng tới đâu.

Hàn Liệt dùng ánh mắt ý bảo Hàn Tiền cùng Hàn Trình đang chơi đùa bên cạnh∶ “Con không đụng tới, vậy em trai thì sao?”

Lần đầu tiên ngủ cùng nhau, buổi sáng vừa tỉnh lại Tiểu Cẩm liền phát hiện Tiểu Trình vốn nằm cùng một hướng với mình, không biết thế nào lại lộn ngược lại, còn thiếu chút nữa đạp chân lên mặt nhóc.

Hàn Cẩm trầm mặc, cuối cùng vẫn đem mũ cởi xuống dưới, nghiêm túc cất đi.

Tuy rằng chỉ có Hàn Cẩm cần đội mũ, sợ mấy đứa nhỏ khác không vui, Liễu Tố Tố lại tìm Lữ Linh Chi nhờ chị ấy dạy cô may quần áo.

Lữ Linh Chi hiếu kỳ hỏi∶ “Tiểu Liễu, chỗ vải còn lại không đủ để làm bốn bộ quần áo đâu, em còn vải nữa không?”

Liễu Tố Tố nghĩ nghĩ∶ “Hình như vẫn còn.”

Nói xong cô đến ngăn tủ nhìn thoáng qua, đúng là còn, đều là khăn trải giường màu xanh lục, màu đã nhạt bớt nhưng đều giữ gìn sạch sẽ.

Liễu Tố Tố mang ra hết, vừa mới chuẩn bị đóng cửa, ngẩng đầu nhìn đến quần áo của Hàn Liệt treo bên trong có không ít mụn vá, hẳn là chính anh tự khâu, đường may hơi thô ráp nhưng cũng đặc biệt chỉnh tề.

Liễu Tố Tố sửng sốt, người đàn ông này đến quần áo cũng biết sửa, chẳng lẽ đàn ông tham gia quân ngũ đều là người văn võ song toàn?

“Tiểu Liễu?”

“Dạ em đây!” Liễu Tố Tố vội vàng đem đống đồ ra ngoài.

Nhìn khăn trải giường trong tay cô, Lữ Linh Chi bất ngờ∶ “Đây đều là Tiểu Hàn giữ lại sao? Tiểu Hàn cũng thật biết giữ ghê, mấy thứ này còn tốt như vậy, em không biết lão Lưu nhà chị đâu, khăn trải giường bộ đội phát cho, soàn soạt soàn soạt hỏng không còn cái nào!”

Liễu Tố Tố cười cười, đột nhiên nghĩ tới gì đó, lại hỏi∶ “Chị dâu này, quần áo người lớn cùng quần áo trẻ con, ngoại trừ khích thước, còn cái gì khác nhau không?”

Cô đột nhiên cũng muốn may cho Hàn Liệt hai bộ quần áo.

Cũng là vì đột nhiên có ý tưởng này, làm xong việc ngoài ruộng, hai ngày này Liễu Tố Tố cứ rảnh là làm quần áo, lúc sĩ quan hậu cần cùng đoàn trưởng Vương đến nhà, cô vừa làm xong cái tay áo, cổ hơi mỏi, chuẩn bị đứng lên hoạt động một chút liền nghe được bên ngoài có người gọi.

Liễu Tố Tố hơi giật mình, có chút thắc mắc đi ra ngoài, nhìn thấy người đến càng nghi hoặc hơn∶ “Hai người là...?”

Sĩ quan hậu cần vừa định trả lời, Hàn Trình đang ở trong viện chơi đã phát hiện ra ông, chân ngắn vội vàng chạy tới∶ “A~, bác Triệu, bác thật sự tới rồi, còn mang theo cá nữa!”

Sĩ quan hậu cần cảm thấy mình đã vượt mặt được đoàn trưởng Vương, vui vẻ cố ý hếch cằm, bộ dáng kia làm đoàn trưởng Vương trong lòng vô cùng hối hận, sao ông lại không nghĩ đến việc mang đồ đến chứ!

“Không phải là bác Triệu đã đáp ứng với cháu rồi sao, sao có thể quên!”

“Bác Triệu thật là tốt, lần sau có đồ ăn ngon cháu sẽ chia cho bác!”

Hàn Trình nói rất là hào phóng, đôi mắt nhìn chằm chằm lấy hai con cá.

Liễu Tố Tố thấy một già một trẻ còn say sưa, vội vàng cắt đứt∶

“Mọi người vào trong nhà rồi nói chuyện.”

Tuy rằng không biết hai người này là ai nhưng nhìn bọn họ trên người mặc quân trang, Liễu Tố Tố liền nghĩ tới có lẽ là tới tìm Hàn Liệt, vừa mới chuẩn bị nói Hàn Liệt lúc này không ở nhà, sĩ quan hậu cần liền mở miệng∶

“Tiểu Liễu, tôi là tới tìm cô.”

Lời còn chưa nói ra nghẹn ở cổ họng∶ “Tìm tôi?”

“Đúng, tôi muốn đến hỏi một chút, cô có hứng thú với công việc ở nhà ăn không, làm đầu bếp, mấy việc khác không cần cô nhọc lòng, chỉ cần nấu cơm là được.” Sĩ quan hậu cần cười nói.

Đoàn trưởng Vương đứng bên cạnh trong lòng hừ lạnh một tiếng, ông biết ngay mà, gặp phải người này khẳng định có chuyện không tốt, quả nhiên, thật đúng là tới đoạt người với ông.

Đổi lại là người khác, ông chắc chắn sẽ không nói gì, nhưng hiện tại ông đang đầy một bụng nghi vấn muốn hỏi Liễu Tố Tố, nếu thật sự bị sĩ quan hậu cần lừa đến nhà ăn, sang năm sao ông có thể được 'dương mi thổ khí' đây?!

(Dương mi thổ khí: Bộ dạng vui vẻ sảng khoái sau khi thoát khỏi áp lực trong một thời gian dài, tương đương câu nở mày nở mặt)

“Tiểu Liễu, hôm nay tôi tới cũng là muốn hỏi cô một số việc, cô có muốn tới văn phòng chúng tôi làm việc không?”

Liễu Tố Tố∶ “Văn phòng ngài...?”

Nếu Liễu Tố Tố nghi hoặc, còn Lữ Linh Chi bên cạnh đã trợn tròn mắt.

Chị không giống Liễu Tố Tố vừa tới không bao lâu, chị đã tới đây gần bốn năm, hiểu biết về quân khu còn nhiều hơn quê mình, cũng bởi vì thế nên chị biết có việc làm ở quân khu có bao nhiêu khó, dù sao thì gia đình quân nhân nhiều nhưng công việc chỉ có mấy chỗ như vậy, đã sớm đầy người, trừ phi có người lui ra, bằng không muốn vào làm so với lên trời còn khó hơn!

Nhưng hôm nay chị nhìn thấy gì? Có công việc chủ động tìm tới cửa, hơn nữa còn là hai cái!

Đoàn trưởng Trương kia chị không quen biết, nhưng sĩ quan hậu cần thì biết, rốt cuộc làm ở nhà ăn chỉ có hơn không kém, ngay cả chị lúc trước cũng động tâm tư, sau đó nghe chồng nói quân tẩu muốn vào nhà ăn công tác đã xếp hàng đến tám trăm dặm, hơn nữa chị nấu cơm cũng tàm tạm, cuối cùng chỉ có thể từ bỏ.

Hiện tại sĩ quan hậu cần chủ động tới cửa tới, còn mang theo hai con cá, Lữ Linh Chi nhìn cũng thấy vui thay Liễu Tố Tố, chỉ cần có thể vào nhà ăn, tương lai không cần sầu!

Lữ Linh Chi cảm thấy Liễu Tố Tố nhất định sẽ đáp ứng sĩ quan hậu cần, nhưng chị là người ngoài ở chỗ này cũng không tiện, liền tìm cớ đi về trước.

Mới vừa đi đến cửa nhà, mẹ chồng chị nhìn trên mặt con dâu mang theo cười, liền hỏi chị chuyện gì xảy ra, Lữ Linh Chi liền nói∶ “Con đang vui thay cho Tiểu Liễu đó chứ, cô ấy thật đúng là có phúc mà, vừa mới tới không lâu, sĩ quan hậu cần liền tìm tới cửa hỏi cô ấy có đồng ý vào nhà ăn làm việc không rồi.”

Mẹ chồng chị vừa nghe lập tức hỏi∶ “Tiểu Liễu nào? Vợ phó đoàn trưởng Hàn ấy hả?”

“Đúng ạ!” Lữ Linh Chi nói xong, thấy biểu tình trên mặt mẹ chồng không thích hợp, liền hỏi bà làm sao.

Bà Lưu vẫy vẫy tay∶ “Haizz, con đừng vui mừng quá sớm, đồng chí Liễu chắc không vào được nhà ăn đâu!”

Lữ Linh Chi nhíu mày∶ “Sao lại không vào được, sĩ quan hậu cần đã tìm tới cửa rồi.”

“Bởi vì bà Thái muốn đối phó với cô ấy đó!”

Mẹ chồng Lữ Linh Chi đặc biệt đến đây để chăm sóc cháu trai, tuổi lớn cũng làm không được quá nhiều việc, trừ trông cháu sẽ đi dạo chỗ này chỗ kia, thường xuyên gặp gỡ đám người ở nhà ăn, quan hệ rất tốt.

Mấy ngày trước bà thấy bà Thái đi phát kẹo, hỏi thăm mấy câu, người quen liền đem việc Liễu Tố Tố đắc tội bà Thái nói một lần, lại nói∶ “Đồng chí Liễu kia dù vào được cũng không làm được lâu đâu, ai bảo cô ấy đắc tội với bà Thái làm chi.”

Chỗ nào có người ở chỗ đó có giang hồ, nhà ăn mười mấy hơn hai mươi người, người học vấn thấp cũng không ít.

Tuy rằng người quản nhà ăn là sĩ quan hậu cần, nhưng ai cũng biết, sĩ quan hậu cần không quá thích quản sự, bà Thái ỷ vào con trai là phó đoàn trưởng, con dâu làm ở đoàn văn công, tuổi bà ta cũng lớn, còn làm việc lâu năm liền cậy già lên mặt, toàn bộ nhà ăn có không ít người đối với bà ta nói gì nghe nấy.

Mẹ chồng Lữ Linh Chi vừa nghe liền nhíu mày, chỉ là bà cũng không nói thêm gì, việc này không liên quan đến bà, bà cũng không muốn đắc tội người khác. Lúc này nghe được con dâu nói như vậy mới đem việc này nói ra.

Lữ Linh Chi không tin∶ “Hẳn là không thể nào đâu, sĩ quan hậu cần đã đến tận nơi...”

“Sao lại không thể, bà Thái còn vỗ vỗ ngực, ai dám để đồng chí Liễu vào nhà ăn bà ta sẽ không để yên, bà ta đã làm lâu như vậy, chắc chắn có giao tình tốt với sĩ quan hậu...”

“Bà ta thật sự nói như vậy sao?”

Đột nhiên sau lưng truyền đến giọng nói, Lữ Linh Chi khiếp sợ, quay đầu nhìn thấy là sĩ quan hậu cần∶ “Sĩ quan hậu cần... sao ông lại đến đây?”

Sĩ quan hậu cần nhăn mặt, nhìn qua tâm trạng đặc biệt không tốt, “Thím nói đi, bà Thái thật sự nói như vậy sao?”

Mẹ chồng Lữ Linh Chi không dám nói dối, lập tức liền gật gật đầu∶ “Tôi nói, nhưng ông đừng có nói cho người khác biết đó.”

Rõ ràng là sợ bà Thái tìm bà tính sổ.

Không ngờ nghe được lời này sĩ quan hậu cần càng tức giận hơn, ngày thường bà Thái ở nhà ăn tự cao tự đại, ông xác thật gặp qua hai lần, nhưng mỗi lần thấy bà ta đều có thái độ tốt nên không nghiên cứu kỹ, không nghĩ tới ngầm kiêu ngạo như thế, người có được vào nhà ăn làm hay không, ông là sĩ quan hậu cần còn không thể hoàn toàn quyết định mà bà ta lại có thể làm chủ chuyện này?!

Sĩ quan hậu cần sắc mặt xanh mét, không nói gì, trực tiếp trở về nhà ăn.

Về đến nhà ăn, Tiểu Phương liền ra đón∶ “Sĩ quan hậu cần, đồng chí Liễu ngày mai khi nào tới đi làm... Ông làm sao vậy?”

Sĩ quan hậu cần uống miếng nước: “Đồng chí Liễu ngày mai sẽ không đến đây làm, cô ấy có việc khác rồi.”

“Không đến?!” Tiểu Phương trợn tròn mắt, thời buổi này còn có người không muốn tới nhà ăn làm việc?!

“Ông vì chuyện này mà tức giận?”

Sĩ quan hậu cần trừng mắt nhìn hắn một cái∶ “Tôi đến mức vì chuyện này mà tức giận?”

Nói thật ra, ngay lúc Liễu Tố Tố uyển chuyển cự, ông cũng khiếp sợ không thôi, hoàn toàn không thể hiểu, nhưng hắn không giận, chỉ là cảm thấy có chút đáng tiếc mà thôi.

Sau đó Liễu Tố Tố lập tức liền nói ∶ “Tuy rằng tôi không thể đến nhà ăn giúp ông, nhưng nếu có thời gian, về sau trong nhà có đồ ăn ngon, tôi sẽ bảo Tiểu Trình đưa qua cho ông thử xem.”

Lời này làm sĩ quan hậu cần thoải mái cực kỳ, lập tức cười đồng ý, Liễu Tố Tố muốn đem con cá trả lại, ông kiên quyết không chịu∶ “Tiểu Liễu cô nhận đi, nếu ăn không hết thì bảo Tiểu Cẩm đưa nửa con sang cho tôi là được.'”

Nói xong còn chớp chớp mắt, đoàn trưởng Trương nhìn quả thực hận không thể nói ông ta một câu lão ngoan đồng, còn chiếm lợi của tiểu bối!

Liễu Tố Tố lập tức gật đầu∶ “Được!”

Dừng ở đây, tâm tình sĩ quan hậu cần vẫn rất tốt, hắn tức giận là bởi vì nghe thấy Lữ Linh Chi cùng mẹ chồng nói chuyện với nhau, ông ta trước nay không nghĩ tới bà Thái diễu võ dương oai như thế, hơn nữa bà ta nói như vậy, không chừng những người khác cũng đang kéo bè kéo cánh!

Để như vậy nhà ăn chắc chắn trở nên chướng khí mù mịt.

“Bảo mọi người làm xong công việc thì đều tới văn phòng tôi một chuyến, trước gọi bà Thái tới đây!”

Thấy sĩ quan hậu cần vô cùng nghiêm túc, Tiểu Phương không dám trì hoãn lập tức đi gọi người.

Bà Thái lúc này cái gì cũng không biết, chỉ cho rằng sĩ quan hậu cần kêu bà ta là có chuyện gì muốn sai bảo, vừa cười tủm tỉm đi vào đã bị mắng cho một trận choáng váng cả người.

Không chỉ bà ta, còn có mấy người đứng chờ bên ngoài cũng thế, ai không biết sĩ quan hậu cần là người có tính cách ôn hòa, đột nhiên lại phát giận, tuy rằng người bên trong là bà Thái nhưng trong lúc nhất thời những người khác cũng bắt đầu lo lắng, sợ lửa giận đốt lên người mình.

Thảo luận nửa ngày cũng không ra kết quả, cuối cùng chỉ có thể chạy tới cầu Tiểu Phương, hỏi hắn có biết chuyện gì xảy ra hay không.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp