32.

Tháng 5, trong sân trường vang lên tiếng kêu đầu tiên.

Mùa hè, là mùa của ve sầu.

Bọn chúng ẩn núp dưới lòng đất nhiều năm, không rõ tung tích, không thấy ánh mặt trời.

Chỉ chờ đợi mùa hè thuộc về bọn chúng.

Chờ đợi, một tiếng kêu làm lòng người ngạc nhiên.

Sau khi tôi thi được 640 điểm thì tốc độ tiến bộ giảm đi hẳn, tiếp tục tăng lên từng chút một cách khó khăn.

Giang Bạc Tự nói, có lẽ khi trước điểm tôi tăng vọt, không phải vì may mắn do cậu ấy đem lại.

Mà là do tôi đang dần lấy lại số điểm vốn thuộc về mình.

640 điểm chính là trình độ thật sự của tôi, cho nên nếu muốn tiếp tục nâng cao sẽ rất khó khăn.

Tôi có hơi nhụt chí.

Rất nhanh tôi tiếp tục mạnh mẽ giải đề.

Cho dù là 1,2 điểm cũng phải giành lấy bằng được.



Tháng 6, sau khi thi xong môn cuối cùng, tôi chạy ra ngoài trường thi.

Giang Bạc Tự đã nộp bài xong, đứng chờ tôi ở cổng trường.

Trông thấy tôi, cậu ấy dang hai tay ra, tiếp lấy tôi đang nhào tới.



Cuối tháng 6, điểm thi được công bố.

Tôi thi được 666 điểm.

Tốt hơn nhiều so với dự đoán.

Giang Bạc Tự học trường đại học Bắc Kinh, còn tôi học trường đại học ở Bắc Kinh.

Chúng tôi đều đang nghênh đón một tương lai xán lạn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play