Ngưu Soái Soái cho rằng cậu sẽ trở mặt mà đi tìm Cảnh Thâm để tính toán nợ tình, vì vậy dù thế nào cũng không chịu làm thủ tục xuất viện cho Sở Ca, chính là để ngăn cản cậu rời đi.
Anh ta chặn cửa phòng bệnh, và thuyết phục cậu một cách đầy cay đắng: “Em có muốn đến khoa tâm thần kiểm tra thêm một lần nữa không? Để hồi tưởng về đời sống sinh hoạt tình cảm của em với Cảnh tổng? Nói thật, anh thấy em vẫn là rất yêu Cảnh tổng.”
Sở Ca chống đầu gối thở hổn hển, dù làm thế nào cũng không thể thoát khỏi sự ngăn cản của Ngưu Soái Soái.
Cơ thể này quá yếu ớt. Khi còn trẻ, cậu là bất khả chiến bại trong Tam đại học viện. Vậy mà bây giờ ngay cả một Ngưu Soái Soái cũng không thể chống lại.
Rốt cuộc quyển tiểu thuyết này cho cậu kiểu thiết lập gì?
Không thể đấu võ thì liền đấu trí để chiến thắng cái ác. Sở Ca điều chỉnh lại hô hấp, đứng thẳng người, yếu ớt nói: “Anh tránh ra, em tìm anh ta là có việc quan trọng phải làm.”
“Chuyện quan trọng gì, em nói rõ ràng xem.” Ngưu Soái Soái vững vàng dùng hai tay chặn cửa, không dám lơi lỏng chút nào, đây chính là bát cơm của hai người bọn họ. Sở Ca ngã hư đầu óc, nhưng anh ta thì không, anh ta tuyệt đối sẽ không để Sở Ca trong lúc xúc động cùng Cảnh Thâm làm lớn chuyện.
Hơn nữa, anh ta cũng không nói dối, Sở Ca rất yêu Cảnh tổng, nhưng lại chỉ là một liếm chó hèn mọn.
“Hãy nhớ lại những ký ức về tình yêu với Cảnh Thâm, được không? Hoặc không cần phiền phức phải đi tìm Cảnh tổng, anh sẽ cho em kỷ niệm."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT