Màn hình lớn của máy tính trên bàn làm việc đang hiện  giao diện của một wesite tiểu thuyết.

Cách sắp xếp đơn giản, giao diện màu xanh tẻ nhạt, kiểu chữ nhỏ đến mức phản nhân loại, không một biểu hiện nào cho thấy đây là một trang web tiểu thuyết cao cấp.

Thế nhưng Cảnh Thâm lại nghiêm mặt, ánh mắt lom lom không chớp nhìn chằm chằm vào giao diện trước mặt.

Bên trái của trang web là một ảnh bìa tiểu thuyết không lớn lắm. 

Trên bìa là hình ảnh của ba người đàn ông. Chiếm phần lớn không gian của tấm bìa là thiếu niên đứng ở giữa, cậu có mái tóc màu nâu nhạt, đôi mắt lớn đến mức không phù hợp với tỉ lệ của con người, đôi môi tròn trịa đỏ tươi khẽ mở, để lộ dáng vẻ giật mình sợ hãi. 

Một nam nhân cao lớn đứng ở bên cạnh cúi đầu không nhìn rõ mặt, nhưng bộ dáng lại vô cùng cường thế, mạnh mẽ mà ôm lấy cậu.

Càng thu hút tầm mắt của người khác chính là một bóng lưng nam tính mặc vest ở trước mặt của thiếu niên - hắn đang quỳ.

Mà mặt trên Poster có viết bốn chữ lớn 《 Cực Độ Sủng Ái 》.

Phía bên phải của tấm áp phích còn có một hàng chữ nhỏ.

“Các bảo bối, sách mới lập tức sẽ lên kệ! Lần này không phải là truyện về cặn bã công truy thuê hỏa táng tràng đâu, sẽ đổi công ó ~ Công chính chắc chắn không phải tra công, mọi người yên tâm nhảy hố! Cặn bã công nhất định phải chết!”

“Văn án ở ngay phía dưới ó ^_^ ”

"Sở Ca trong vòng giải trí chỉ là một minh tinh nhỏ tuyến 18, tài nguyên vô cùng thê thảm, cùng lắm là diễn mấy vai quần chúng, tính cách mềm yếu dễ ức hiếp, ở trong đoàn phim ngay cả cơm hộp cũng không kịp ăn lúc còn nóng. Tất cả mọi người đều cảm thấy cậu không có gì ngoài một gương mặt đẹp, chính là một bình hoa phế vật.

Nhưng một ngày nào đó ở một góc hẻo lánh, có người trong đoàn làm phim chụp được Boss tập đoàn Thiên Thịnh, nhà giàu số một nổi tiếng là lạnh lùng chưa từng nể mặt ai - Cảnh tổng, quỳ gối xuống trước mặt Sở Ca, hèn mọn cầu xin: “Sở Ca, chúng ta quay lại có được hay không?”

Cùng ngày, Drama của Sở Ca và Cảnh Thâm nhảy lên hotsearch.

Đồng thời khiến cho tất cả mọi người mở rộng tầm mắt chính là, Ảnh đế xưa nay không quan tâm đến chuện xấu của ngành giải trí, Từ Tư Vũ cũng phá lệ lần đầu tiên phát Weibo - “Không cho phép tái hợp”.

Toàn bộ cư dân mạng đều điên rồi!”

 ----- Cảnh Thâm cũng điên rồi.

Nếu như bộ tiểu thuyết này chỉ là trùng tên với hắn thì cũng không cần quá để ý, dù sao thế giới to lớn như vậy, tên giống nhau rất có thể là trùng hợp, nhưng ngay cả tên công ty "Thiên thịnh" cũng mang vào, vậy tính định hướng thật sự quá rõ ràng, đây chính là đang chỉ anh!!

Rốt cuộc là ai, tại sao dùng tên của anh, thậm chí quá đáng đến mức ngay cả công ty của bọn họ cũng mang vào!

Anh rõ ràng chính là Tổng Giám đốc của một công ty được đưa ra thị trường, là một trong mười thanh niên kiệt xuất nhất thành phố, vậy mà lại quỳ xuống trước một minh tinh nhỏ cầu xin quay lại! Bú khở nờng! Không có khả năng!

Hơn nữa, anh rốt cuộc là lạnh lùng cao ngạo, không thèm nể mặt ai bao giờ, lúc nào cơ? Cảnh Thâm nhìn lướt qua trang bìa của tạp chí trên bàn làm việc, anh ở nơi công cộng rõ ràng là cười vô cùng nhiệt tình được không hả? Bộ phận PR đem cái thứ đồ chơi làm người khác bực mình này tới mới khiến anh không cười nổi. 

Mà càng khó chịu hơn chính là, trang web này giống như là trang web của quỷ, khu vực, người sáng lập, người đăng ký, toàn bộ đều không có tin tức.

Nhân viên chuyên trách 24 giờ không gián đoạn gọi bộ phận phục vụ khách hàng của trang web, nhưng thủy chung đều là âm thanh máy móc nhắc nhở phải xếp hàng chờ đợi.

Toàn bộ website này bất kể giao diện hay các mục khác cũng đều mở không được, trừ cái giao diện xanh lục không hợp thói thường ở trước mặt. 

Cảnh Thâm cũng điều tra thử cái tên “Sở Ca” này, vậy mà lại để anh tìm được một người cùng tên cùng họ trong giới giải trí.

Ngay cả dáng vẻ lớn lên cũng rất giống với ảnh bìa.

Mắt to da trắng eo nhỏ, ngũ quan rất tinh xảo, nhưng không phải là minh tinh tuyến 18 mà là ca sĩ Rock & Roll đang nổi gần đây.

Ngay cả trên ảnh cách màn hình cũng thấy được khí chất khiến người khác đau đầu, trong ánh mắt để lộ sự kiệt ngạo không coi ai ra gì, hình xăm trên vai sau lưng che chắn như ẩn như hiện, trên tai đeo một loạt khuyên cài khác nhau. Cảnh Thâm nhìn mà đau cả đầu. 

Cùng hình tượng của “Sở Ca” mà trang web viết khác rất xa.

Trưởng phòng Trương của bộ phận PR cũng báo cáo tình huống này với Cảnh Thâm: “Tôi nghi ngờ là fans hâm mộ của cậu ấy viết đồng nhân văn”.

Tiếp nhận ánh mắt nghi hoặc của Boss, Trương trưởng phòng nhếch mép cười khinh thường: “Đồng nhân văn có nghĩa là bọn họ dùng hình tượng của thần tượng mình để sáng tác văn chương. Sếp có lẽ không biết, nhưng là một trong những người đàn ông độc thân có giá trị cá nhân cao nhất, ngài trong giới đồng nhân độ nổi tiếng không hề thấp.

Cảnh Thâm: "..." Có tiền lại có dáng dấp đẹp trai là lỗi của anh sao?

Trương bộ trưởng: "Chỉ tra được mấy tin tức trước mắt cũng rất khó kết luận đối phương có phải là fans hâm mộ sáng tác hay không. Cảnh tổng, ngài xem thử, nếu không chúng ta để pháp luật vào cuộc?”

_________________________________

Lúc viết tới đoạn cuối lỡ ghi nhầm để phép thuật vào cuộc =)))

Hênh mà TYT chưa kiểm duyệt xong nên sửa được. Cảm ơn mọi người đã đọc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play