Cảnh Thâm không kén chọn đồ ăn, nhưng Trương Tiểu Cường lại là một người sành ăn thuần túy. Khi đặt đồ ăn mang về cho Cảnh Thâm, hắn ta thích mang theo một số hàng lậu, tất cả các món ăn cao cấp xung quanh toàn bộ đều đã thử qua.
Cơm thịt nướng sốt bào ngư của Vĩnh Cẩm thơm đến nỗi hộp cơm cũng không ngăn nổi.
“Cơm hộp không tốt cho sức khỏe.” Từ Tư Vũ tuy không biết người đàn ông đeo kính trước mặt là ai, nhưng người đến không có ý tốt. Vậy nên hắn nhất định sẽ đứng về phía Cảnh Thâm, Từ Tư Vũ đưa hộp cơm trưa đơn giản lên: “Vẫn là đồ ăn ở nhà tốt hơn.”
Sở Bội: “…”  Bày ra tư thái chính thất để làm gì?
Tình báo hoàn toàn sai sự thật, chẳng trách Cảnh Thâm luôn có thái độ không mặn không nhạt với cậu. Sau khi hiểu được lý do, chuyến đi này cũng coi như đáng giá, coi như trả học phí, Sở Bội như không có việc gì mà mỉm cười: “Là do em không đủ tự tin với tay nghề của mình, lần sau em sẽ làm anh Thâm vừa lòng, em đi trước đây.”
Trước tình huống đầy xấu hổ này, Sở Bội dứt khoát lựa chọn rời khỏi sân khấu, ở lại chính là tự rước lấy nhục mà thôi. Hơn nữa, Cảnh Thâm căn bản không thích bạch liên hoa nhỏ làm nũng như trong điều tra của cậu ta . Xem ra nhân thiết phải thay đổi một chút.
Sở Bội vừa rời đi, không khí ở hành lang bỗng trở nên bớt căng thẳng hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play