Từ Tư Vũ lái xe rất ổn định, tốc độ di chuyển suốt quãng đường hầu như không thay đổi. Khi đến dinh thự lớn màu trắng, trên mặt Cảnh Thâm hiện lên một tia tiếc nuối không thể giải thích được.
Từ Tư Vũ len lén ghi nhớ.
“Tiên sinh, chào mừng về nhà.”
Dù Cảnh Thâm có về muộn đến thế nào, quản gia vẫn sẽ luôn đợi anh ở cửa. Ông luôn mặc áo đuôi tôm được ủi không một nếp nhăn, mái tóc bạc bóng mượt, cả người đứng thẳng và mỉm cười đầy dịu dàng.
Cảnh Thâm đã nhiều lần khuyên quản gia đừng đợi đến tối mà hãy đi ngủ sớm.
Nhưng ông ấy kiên quyết không đồng ý.
Nụ cười không thay đổi của quản gia trở nên hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy Từ Tư Vũ bước xuống xe: “Thưa tiên sinh, đây là…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play