Cảnh Thâm hơi dùng sức một chút, Từ Tư Vũ thuận theo lực đạo của anh cúi đầu tới gần, gương mặt kia hoàn toàn không nhìn ra được vấn đề về tinh thần, sắc mặt vô cùng bình tĩnh.
Ăn ngay nói thật, gương mặt này quả thật quá có tính lừa gạt.
Đôi mắt thâm thúy, ánh sáng trong đồng tử lấp lánh như một vì sao dường như không bao giờ biến mất, sống mũi cao thẳng, hình dạng môi ưu mỹ, giống như là lập tức sẽ nở nụ cười, lại giống là lập tức sẽ phải mím xuống tạo thành một độ cong uy nghiêm. Không hiểu sao lại có loại cảm giác thần bí sâu không lường được. 
Lúc này hắn bị người khác dùng tay nắm tóc, hơi thuận theo khom người xuống, biểu cảm trên mặt có một chút nghi ngờ, nhìn qua còn hơi giống trẻ sơ sinh ngây thơ.
Cảnh Thâm buông tay, tức giận với người bị bệnh tâm thần là một việc làm rất không có phẩm chất.
Từ Tư Vũ vẫn hơi khom người, cau mày hỏi: “Anh không tin?”
Phương thức tốt nhất đối đãi với người bị bệnh tâm thần chính là thuận theo hắn, không nên có ý đồ khiêu chiến thế giới quan của đối phương. Nếu không họ rất nhanh sẽ sẽ đem bạn kéo vào Logic của mình, cuối cùng bằng vào Logic của mình khiến bạn cũng bị ép thành bệnh tâm thần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play