Con người Châu Dị có độc, giống như anh túc vậy.
Khương Nghênh bị anh hôn đến mức dần dần bủn rủn, cho đến khi eo cô bị đè sát bức tường phía sau.
Nụ hôn kết thúc, Châu Dị kề trán mình vào sát trán cô, cười thầm.
“Đến phòng của em?”
Khương Nghênh khép hờ mắt nhìn anh.
“Châu Dị, anh không treo biển hành nghề đúng là đáng tiếc.”
Châu Dị cười nửa miệng.
“Miễn phí chẳng phải tốt hơn sao?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT