Hai người đi ra ban công, Bùi Trung Ngọc ôm người nhảy xuống từ tầng bốn.
Gió từ phía đối diện thổi đến vừa gấp vừa nhanh, chiếc mũ trên đầu bị thổi bay mất, cô thở gấp, bản năng nắm chặt lấy áo của anh, cho đến khi đặt chân xuống đất vẫn còn hụt hơi.
Sau một lát, cô cảm thấy kích thích, không nhịn được mà bật cười.
Bùi Trung Ngọc chớp mắt, nhặt chiếc mũ lên, nhẹ nhàng đặt lại lên đầu cô: “Ninh cô nương, cô muốn học không? Tôi có thể dạy cô.”
Ninh Khanh chỉnh lại vành mũ, nheo mắt nói: “Đừng gọi cô nương, gọi tên tôi là được.”
Cô từ chối: “Nghe nói học võ rất mệt, tôi rất lười, có lẽ không theo kịp.”
Bùi Trung Ngọc ừm một tiếng không nói gì nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT