Mọi người khác đều đi gần hết, Ninh Khanh nắm tay Bùi Trung Ngọc, nhẹ giọng nói: "Chúng ta cũng đi thôi."
Bùi Trung Ngọc ừ một tiếng, hai người cùng nhau rời khỏi cổng lớn của học viện, ngồi xe ngựa đi về phía hẻm mười bốn.
Ninh Khanh vịn vai hắn, nhẹ nhàng ngẩng đầu hôn lên mặt một cái, ôm chặt người vào lòng, nghĩ về suy nghĩ vừa rồi, giọng nói nhẹ nhàng: "Bùi công tử, chàng muốn có một đứa nhỏ không?"
Bùi Trung Ngọc sững sờ, ngón tay lướt qua mái tóc mềm mại của cô, cúi đầu, trán chạm trán cô, giọng thấp xuống, nhẹ nhàng, thật giống như sợ người khác biết: "Nhưng Bùi phu nhân, chúng ta vẫn đang yêu đương vụng trộm mà."
Ninh Khanh: "..." Buổi sáng ta cũng chỉ thuận miệng nói một câu, chàng cũng nhớ dai nhỉ.
Bùi Trung Ngọc nhếch khóe môi, vén tóc bên má cô, lòng bàn tay chạm vào khuôn mặt ửng đỏ nóng hổi của cô, ánh mắt trong sáng và dịu dàng, nhìn cô lộ tra chút bất lực, bỗng nhiên cười cười.
...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play