Triệu Mỹ Bình cũng là một người nhẫn tâm, cho dù Trần Tây Trạch đã quỳ xuống nhưng cuối cùng bà vẫn không cho anh lên lầu. Bà còn cảnh cáo anh, nếu anh dám lên thì đời này đừng mong gặp được Tiết Lê nữa.
Trần Tây Trạch không rời đi, cứ quanh quẩn trong sân nhỏ ở khu nội trú của bệnh viện. Mãi tới tận đêm khuya, tất cả mọi người đều đã ngủ, bệnh viện cũng trở nên yên tĩnh, anh gọi điện thoại cho Tiết Lê.
Tiết Lê vẫn luôn đợi điện thoại của Trần Tây Trạch, nhìn thấy ba chữ sáng lên trên màn hình, ánh mắt cô mới có chút ánh sáng, ngón tay run rẩy trượt mở màn hình.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hai người không ai chịu mở miệng trước, qua dòng điện, họ có thể nghe thấy tiếng hít thở của nhau.
Cuối cùng, Trần Tây Trạch nặng nề gọi một tiếng: “Mèo.”
Tiết Lê không nhịn được nữa, thở hổn hển, nghẹn ngào nói: “Anh, anh đến thăm em hả? Anh ở đâu, em muốn gặp anh, em nhớ anh lắm, ngày nào em cũng nhớ anh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play