“Đừng mặc áo dây trước mặt mấy nam sinh khác.”
Ánh trăng trong suốt, ven đường nhỏ yên tĩnh không bóng người, chỉ có gió nhẹ thổi qua khuôn mặt đỏ bừng của Tiết Lê. Dọc theo con đường bạch quả quanh co, Trần Tây Trạch sải bước về phía Khoa Y. Tiết Lê dựa vào lưng anh, để anh cõng đi, mái tóc ngắn sau gáy anh thỉnh thoảng sẽ cạ vào chóp mũi cô, hơi ngứa.
Cơ thịt trên lưng anh rất rắn chắc, cách một chiếc áo thể thao mỏng manh, cô còn có thể cảm nhận được da thịt của anh đang căng thẳng. Cánh tay cô tự nhiên ôm lấy cổ Trần Tây Trạch, dán sát lên làn da nóng bỏng của anh, xúc cảm rõ ràng như vậy, khiến cô luôn có cảm giác rung động lòng người.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tiết Lê nhìn hai bóng đen chồng lên nhau nơi ven đường, lần đầu tiên cảm thấy từ khu Bắc đến khu Nam sao lại gần đến vậy, đến nỗi cô còn hi vọng con đường này có thể kéo dài thêm chút nữa, nếu có thể đi mãi như vậy thì tốt quá.
Trong bóng đêm xa xa nhìn lại, Tòa nhà Khoa Y cứ như một con thú dần suy yếu đang đứng ở trong rừng, mấy gian phòng thực nghiệm còn mơ hồ tỏa ra chút ánh sáng, nhìn như ánh mắt dã thú đang khẽ mở.
Rất ít sinh viên tới gần tòa nhà này bởi vì nơi này có phòng giải phẫu, còn có phòng chứa thi thể chữa bệnh dùng để giải phẫu, quanh năm âm u, rất đáng sợ. Trước kia, Tiết Lê cũng không dám đặt chân vào nơi như vậy nhưng bởi vì Trần Tây Trạch luôn học tập và làm thí nghiệm ở chỗ này, thành ra cô cũng cảm thấy tòa nhà này bớt tối tăm hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play