[Cũng đâu cần anh nuôi.]
Chẳng mấy chốc, phần sủi cảo nóng hổi đã được mang lên, Trần Tây Trạch gắp sủi cảo chấm nước sốt, cắn thử một miếng, sau đó hà hơi cho bớt nóng, từ từ nhai nuốt.
Mặc dù động tác khi ăn của anh không được tính là quý tộc bắt mắt, nhưng nhìn chung cũng không lỗ mãng, trông dáng vẻ rất thong dong.
Tiết Lê chọc đũa vào cái bát trống trơn của mình, ngước mắt quan sát người đàn ông phía đối diện.
Những đường nét trên khuôn mặt anh quả thực rất đẹp, nhưng trên khuôn mặt đẹp như trạm khắc ấy lại trộn lẫn biểu cảm cứng ngắc, ánh mắt đen láy sáng sủa, tựa như lớp băng dưới tảng đá ngầm màu đen.
Anh hoàn toàn trái ngược với kiểu con trai nhẹ nhàng thư sinh như Hà Tư Lễ.
Trần Tây Trạch không phải kiểu người được lớn lên trong sự no ấm đầy đủ, thời còn trẻ, cuộc sống của anh vốn rất thiếu thốn, khó khăn đủ đường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT