[Cuộc đời này không còn gì để tiếc nuối]
Trần Tây Trạch chỉ tốn ba năm học xong toàn bộ hàm thạc sĩ, trong lúc đó giải được không ít vấn đề khó khăn khi hành nghề, ví dụ như vấn đề sau khi nhãn cầu dao động... Cho nên trong lúc học hàm, Trần Tây Trạch phá cách lấy được chức danh giáo sư, đồng thời thu hoạch được nhiều hạng giải thưởng lớn uy tín của Ngành mắt quốc tế.
Mà nhiều thành quả nghiên cứu cộng lại cuối cùng cũng giúp Trần Tây Trạch tự tay tiến hành được phẫu thuật tật khúc xạ cho Tiết Lê, giúp cô hoàn toàn gỡ kính xuống, được nhìn thấy ánh sáng chân thực.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đây là mục tiêu anh học y, bởi vì anh luôn nhớ vẻ mặt xấu hổ lại tự ti của cô bé tám tuổi ở góc tường năm ấy khi lần đầu tiên đeo gọng kính tròn lên.
Cô nghe Tiết Diễn nói, đeo kính thì cả đời cũng không rời ra được.
Vì thế cô bé đã khóc một trận lớn, khóc đến mức mắt sưng đỏ, níu lấy vạt áo Trần Tây Trạch nói cô không muốn đeo cái kính to cồng kềnh xấu xí này cả đời, sau này biến thành cô gái bốn mắt sẽ không ai thích.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT