Khi tắm rửa xong thì bầu trời đã hoàn toàn tối đen, Nhan Bố Bố quấn tấm thảm nhung mà Phong Sâm ném qua, nhóc lò mò quơ quào bước lên xe buýt, hệt như một đứa trẻ bị mù.
Một tiếng tạch nhỏ bỗng vang lên, bên trong xe buýt lập tức xuất hiện ánh sáng, chiếu sáng rực khắp không gian nhỏ hẹp.
“Wow!” Nhan Bố Bố nhìn hộp đèn măng sông tự chế trên tay Phong Sâm, vừa kinh ngạc vừa bội phục: “Cậu chủ ơi, cậu lợi hại quá đi, sao cậu có thể lợi hại như vậy chứ?”
Lúc nãy nhóc có thấy Phong Sâm mân mê cái hộp sắt nhỏ, không ngờ nó lại có thể biến thành một cái đèn.
Phong Sâm treo đèn măng sông lên tay vịn xe buýt, hiếm khi mở miệng nói đùa một câu: “Bởi vì tôi đọc thần chú phép thuật đấy, a ú… bâng dát á.”
Nhan Bố Bố cười ha ha: “Sai rồi sai rồi, phải đọc là a ú bâng ga a đá u xi dà cơ.”
Phong Sâm lấy quần đùi và áo thun mới từ trong balo, ném cho Nhan Bố Bố: “Mau mặc vào.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT