Hướng Dẫn Sinh Tồn Cho Trẻ Em Ở Tận Thế

CHƯƠNG 013: THÈM ĂN ĐÒN CÓ PHẢI KHÔNG?


2 tháng

trướctiếp

Ánh trăng xuyên thấu qua ô cửa sổ rọi lên mái tóc của Nhan Bố Bố tạo nên một lớp sáng trắng nhàn nhạt, mơ hồ còn thấy rõ vài sợi tóc cháy khô do bị súng phun lửa hun nóng khi nãy.
Làn da của nhóc dưới ánh trăng bàng bạc gần như trong suốt, đôi mắt đen láy vừa to vừa tròn, phối hợp cùng mái tóc xoăn bồng, trông hệt như một con búp bê sứ.
Phong Sâm nhìn nhóc đang nghiêm túc khoa tay múa chân dạy cho mình, bỗng cảm thấy hơi hoảng hốt.
Lúc trước vào giờ này, Nhan Bố Bố có lẽ còn đang chơi ở sân sau, trốn đằng sau một bụi cây nào đó đào đất bắt giun, còn dì A Mai đang tìm nhóc ở khắp nơi, muốn nhóc quay về phòng ngủ.
Lúc đó Phong Sâm sẽ đóng cửa sổ lại ngay, bởi vì chỉ vài phút sau thôi, tiếng khóc ma chê quỷ hờn của Nhan Bố Bố sẽ vang vọng khắp cả cái biệt thự này.
Cậu thật sự không thích Nhan Bố Bố tí nào, còn cảm thấy nhóc rất ồn ào phiền phức, nhưng bây giờ, Nhan Bố Bố lại là người duy nhất có thể bầu bạn ở bên người cậu.
Thế giới ngoài kia đã trở thành một đống tàn tích, từ phía xa xa còn truyền đến những tiếng nổ vang. Trong hoàn cảnh sống chết hiện nay, vào một buổi đêm mệt rã rời, bên trong chiếc xe buýt trống, chỉ có mình cậu và Nhan Bố Bố, còn có ánh trăng lẻ loi ngoài ô cửa sổ kia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp