Khi Lâm Triết chạy vào nhà bếp yêu cầu chuẩn bị đồ cho thượng tướng thì hai đầu bếp đều ngơ ra.

Bởi tính chất căn bệnh của thượng tướng nên mỗi khi ngài ấy cần thứ gì đều sẽ dùng bộ truyền tin gửi tới quản gia.

Bọn họ cho rằng Lâm Triết nói dối cho nên nhất quyết đòi gọi quản gia tới.

Quản gia rất nhanh đã tới, sau khi nghe hết ngọn ngành mọi chuyện thì quay sang hỏi Lâm Triết.

" Thật sự là ngài ấy bảo cậu sao? Làm sao cậu lại gần được ngài ấy".

Lâm Triết cũng không hiểu sao cậu lại không cảm nhận được sự khó chịu của mọi người khi ở trong biệt phủ.

" Tôi không biết, lúc tôi dọn dẹp ở phòng sách ra thì thấy ngài ấy đang bơi ở tầng hai chỗ tôi phụ trách, tôi hỏi ngài ấy cần gì không thì ngài ấy nói muốn rượu vang và trái cây, không tin thì mọi người hỏi ngài ấy là biết".

Quản gia là người quản lý ở đây từ thế hệ trước, cũng coi như nhìn thấy Adios lớn lên từng ngày, cha mẹ của ngài ấy mất ở chiến trường vì bảo vệ người dân.

Adios luôn sống cô độc, sau đó lại theo nghiệp của cha mẹ mà tự nguyện ra chiến trường.

Ngày trước mặc dù cô độc nhưng có rất nhiều người muốn thân cận với ngài ấy nhưng vì ngài ấy không muốn nên tự động xa cách, hiện tại mới chính xác là cô độc lạnh lẽo vì không ai có thể lại gần được ngài ấy.


Không ngờ trên đời này lại có người có thể chống lại tinh thần lực cấp SSS của thượng tướng mà có thể lại gần được.

Cảm giác của quản gia lúc này giống hệt như của Adios lúc nãy vậy, đều là kinh ngạc xen lẫn chút vui mừng.

Quản gia nói với hai đầu bếp " Mau đi chuẩn bị đồ đi, tôi sẽ quan sát cậu ta".

Lâm Triết nhận được đồ thì mau chóng quay lại chỗ cũ, quản gia đi theo cậu nhưng chỉ tới đầu cầu thang tầng hai thì sắc mặt vô cùng xấu không chịu nổi nữa.

Ông ấy nhìn Lâm Triết vẻ mặt khó hiểu nhìn mình, bước đi vẫn nhẹ nhàng như không thì lùi lại dựa vào tường thở dốc, trên môi có một nụ cười rất khó nhìn ra.

" Cậu đi đi, mau mang đồ cho chủ nhân".

" Vâng, thưa quản gia".

Ông đoán Adios sau khi phát hiện ra điều này nên mới kêu Lâm Triết đi lấy đồ như một phép thử.

Lâm Triết bưng khay đồ đi tới bể bơi, cậu đặt đồ lên cái bàn nghỉ mát gần đó.

Adios có tinh thần lực rất mạnh, ngay khi Lâm Triết xuất hiện ở cầu thang thì anh đã cảm nhận được rồi, khi cậu vừa tới bể bơi thì cũng ngừng bơi lại ngoi lên.

" Chủ nhân, đồ mà ngài yêu cầu đã mang tới rồi ạ? Không biết ngài còn gì căn dặn không ạ?".

Adios lần nữa lên bờ, nước trên người ào ào chảy xuống, anh vuốt mái tóc ướt ra đằng sau.

Lâm Triết suýt chảy máu mũi, hình ảnh này quá đẹp và cậu là người duy nhất nhìn thấy nó.

Lâm Triết chuyên nghiệp lấy khăn tắm treo ở trên ghế đưa cho Adios.

Adios nhận lấy lau qua loa thân trên rồi quấn quanh vùng eo.

Anh ngồi lên ghế dựa nâng ly rượu vang vàng lên uống hết nửa ly.

Lâm Triết đứng cách một đoạn nhưng con ngươi cậu có cứ không nghe lời, hơi tí lại lén nhìn sơ múi trên người thượng tướng.


Dáng người này, kích thước này, thật là tội nghiệp bạn đời Omega của ngài ấy, chắc sẽ phải khó khăn lắm đây.

" Tạm thời không có việc gì, cậu lui đi".

Lâm Triết đi vào trong hành lang đi xuống cầu thang, không ngờ quản gia vẫn đang chờ ở bên dưới.

Ông ấy vẫy tay gọi cậu tới, Lâm Triết đẩy nhanh tốc độ dưới chân.

Quản gia đưa Lâm Triết tới một căn phòng muốn nói chuyện riêng.

" Từ ngày mai, khu vực làm việc của cậu sẽ ở tầng bốn".

" Tầng bốn?".

Lâm Triết nhớ không nhầm thì tầng bốn là nơi nghỉ ngơi và hoạt động chính của thượng tướng, bình thường không có ai lên được đó cả
" Tầng bốn lâu rồi không có ai dọn dẹp tử tế, chỉ có vài con rô bốt dọn dẹp qua loa, cậu không phải tới gần được thượng tướng sao, chỉ cần cậu đồng ý thì lương có thể tăng gấp ba lần".

Nghe tới đây hai mắt Lâm Triết như phát ra ánh sáng của tiền.

Quản gia nhìn cậu chăm chú ngắm nghĩa, nhìn đi nhìn lại vẫn không thấy có gì nổi bật " Sao cậu lại không bị tinh thần lực của ngài ấy ảnh hưởng được nhỉ?".

Lâm Triết gãi gãi đầu " Cháu cũng không biết nữa, rất kỳ lạ sao ạ?".

Cậu cùng quản gia mặt đối mặt, mắt đối mắt một hồi đến khi nếp nhăn trên trán ông ấy có thể kẹp chết ruồi thì ông ấy mới mở lời " Cậu thử nhớ kĩ lại xem".


Lâm Triết nghiêm túc nhớ lại chuyện cũ, mấy phút sau cậu mới à há một cái " Hình như cháu nhớ ra rồi".

Quản gia tò mò áp sát mặt lại làm Lâm Triết giật mình lùi lại làm ghế bị đổ ra, cậu giữ thăng bằng bằng cách đứng tấn.

" Hình như hồi cháu mười tám tuổi khi phân hóa có đi kiểm tra ở trường, mặc dù cháu phân hóa thành Beta nhưng họ lại nói đo ra tinh thần lực của cháu là cấp SSS".

Lâm Triết cười hề hề như kể chuyện hài " Ngài không tin đúng không, cháu cũng vậy, đã là Beta thì làm sao có tinh thần lực, lại còn cấp SSS, lúc đó mọi người đều bảo máy móc bị hỏng rồi nên cháu cũng chẳng để trong lòng, máy móc ở một trường học nhỏ, đã dùng nhiều năm nên cũng khó tránh khỏi, nói chung cháu là một Beta rất là bình thường".

Quản gia nghiêng đầu vẻ mặt như ăn phải giun, cái chuyện quái gì vậy, cái này đúng là khó giải thích thật.

" Thôi, chuyện cứ tạm vậy đã, sau này có thời gian tôi dẫn cậu đi kiểm tra lại ở phòng khám riêng của thượng tướng".

Chuyện có một người có thể chống lại tinh thần lực cấp SSS của thượng tướng đúng là nên phải nghiên cứu cẩn thận.

Hơn nữa trên người thượng tướng có một bí mật mà rất ít người biết.
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play