Khu vực mà Lâm Triết phụ trách dọn dẹp bao gồm bể bơi ở tầng hai, phòng ngắm cảnh, phòng sách, phòng trà và cả dãy hành lang.
Nói chung là nhàn hơn dọn vườn nhiều, vị chủ nhà đương nhiên vẫn biệt tăm mất tích không thấy đâu trong suốt một tuần.
Có lẽ vì sợ ảnh hưởng tới người khác nên thượng tướng Adios thường cố gắng tránh mặt mọi người.
Lâm Triết vừa dọn dẹp vừa suy nghĩ, một thượng tướng cao cao tại thượng được người dân tôn sùng hiện tại lại vì bệnh tật mà bị tránh né không ai dám lại gần, thật là cô độc.
Nhưng mà dù sao cũng không phải chuyện của cậu, một Beta như cậu, trong truyện tới cả nhân vật lót đường cho nhân vật chính còn không phải nữa là, may mắn thì được vai người qua đường đã tốt lắm rồi.
Lâm Triết đam mê đọc truyện cẩu huyết từ nhỏ, nhìn hoàn cảnh này của thượng tướng cậu có thể viết ra cả trăm kịch bản.
Nam chính vì bệnh tật khiến Pheromone bị rối loạn bị người khác tránh né, sau đó anh ta sẽ gặp được một Omega định mệnh của đời mình, người mà bất chấp tất cả để giúp anh ấy, ở bên anh ấy, hai người cùng nhau trải qua vài sóng gió sau đó ở bên nhau hạnh phúc mãi mãi.
Ôi, thật đẹp.
Lâm Triết tò mò, Alpha và Omega không phải cứ qua một đoạn thời gian sẽ có chu kỳ phát tình sao.
Thượng tướng hiện tại không ai dám tới gần, nếu cái đó tới thì ngài ấy xử lý kiểu gì nhỉ, cậu ở đây hơn một tháng cũng chưa từng thấy ngài ấy ra khỏi biệt phủ, cũng chưa từng thấy Omega nào được đưa vào đây cả.
À quên, chẳng phải là còn có thuốc ức chế sao?
Xem cái đầu Beta ngu ngốc của cậu lại nghĩ cái gì này.
Lâm Triết tự gõ lên đầu mình một cái, nhưng mà tưởng tượng một Omega xứng tầm ở bên ngài ấy rốt cuộc là phải là người như thế nào, chắc chắn là rất đẹp, gia thế khủng bố không kém, dẫu sao thượng tướng Adios không chỉ có chức danh mà ngài ấy còn vốn dĩ là anh họ của nhà vua, đến cả nhà vua cũng phải nể ngài ấy mấy phần.
Lâm Triết ngồi trong phòng sách nghĩ ngợi rồi ngủ quên lúc nào không hay, ai bảo thời tiết quá đẹp khiến người ta không cưỡng lại được.
Cũng may cậu ngủ quên không lâu, chỉ nửa tiếng sau đã giật mình tỉnh dậy, Lâm Triết lắc lắc cái đầu cho tỉnh táo rồi rời khỏi phòng sách, đến lúc nên đi dọn dẹp ở nơi khác rồi.
Chỉ là khi cậu đi hết dãy hành lang tới khu bể bơi thì thấy có ai đó đang bơi ở trong đó, Lâm Triết dụi dụi mắt, chắc không hoa mắt đâu nhỉ.
Bể bơi trong biệt phủ chỉ có chủ nhân mới được sử dụng, người kia chẳng lẽ là!
Lâm Triết len lén ngó đầu qua cửa để nhìn.
Làn da kia, còn có dáng người kia, cậu nhìn tới đơ luôn.
" Đẹp quá đi".
Adios phát hiện ra có người tới gần, anh bơi lại vào bờ rồi dùng hai tay đầy cơ bắp nhấc cả cơ thể lên khỏi mặt nước.
Trên cơ thể anh có một vài vết thương rải rác khắp nơi, là thành tựu đối với các chiến binh như anh.
Điều mà Adios kinh ngạc là không ngờ lại có người dám tới gần anh, hơn nữa trông có vẻ như còn không bị tinh thần lực của anh làm ảnh hưởng.
Lâm Triết ngắm tới đơ ra, nhất là lúc thượng tướng toàn thân ướt sũng đi về phía cậu.
Không phải do cậu biến thái nhưng ánh mắt cậu cứ nhìn vào một nơi nọ, âm thầm đánh giá rồi sợ hãi về kích thước đó.
Lâm Triết không cố tình nhìn mà tại vì nó cứ đập vào mắt cậu, cậu thề.
Khi Adios tới gần chỉ cách khoảnh hai mét thì Lâm Triết mới hoàn hồn lại, cậu loạng choạng đứng thẳng lại rồi nhiệt tình cúi người 45 độ chuẩn chỉnh " Tôi là người phụ trách quản lý khu vực này trong nhà, không biết chủ nhân có cần phục vụ gì không ạ?".
Adois nhíu mày, lúc anh đi lại gần cũng cố tình thả ra tinh thần lực áp chế người làm này, thấy cậu ta đơ ra thì vốn cho rằng người bị anh làm ảnh hưởng tới đi không nổi nên mới ở đây, nhưng không ngờ là ngay một giây sau cậu ta lại đi đứng nói chuyện như không có chuyện gì xảy ra.
Tại sao người này lại không bị tinh thần lực của anh ảnh hưởng, Adios tự hỏi.
" Không cần, cậu lui xuống đi"
Giọng nói của thượng tướng trầm khàn hữu lực đúng chất của một người đàn ông trưởng thành ngày đêm sống ở chiến trường.
Thật ra anh muốn thử xem có thật là người làm này không bị ảnh hưởng thật không.
" Vâng" Lâm Triết luyến tiếc rời đi, còn không quên liếc nhìn trộm thượng tướng một cái, dáng vẻ kia quá quyến rũ rồi, khiến cậu cảm thấy mấy Alpha đẹp nhất bên ngoài mà cậu từng gặp thì ra cũng chỉ vậy mà thôi.
Adios thấy Lâm Triết thật tự có thể rời đi một cách nhẹ nhàng thì trong lòng cảm thấy như một kỳ tích.
Ở dưới tầng, quản gia cùng một số người làm bị tinh thần lực của Adios tỏa ra mạnh hơn bình thường làm cho vô cùng khổ sở, ông ấy không hiểu sao chủ nhân nhà mình lại tự dưng phóng ra tinh thần lực mạnh như vậy làm gì, có mấy người làm đã lại ngất đi rồi.
Rất may, Adios cũng rất nhanh đã thu lại.
" Khoan đã! ".
Lâm Triết dừng bước chân quay người lại mỉm cười chuyên nghiệp " Ngài cần gì ạ?".
Adios nhìn bảng tên trên ngực cậu, Lâm Triết, cái tên quá bình thường, không có gì ấn tượng cả.
" Lấy cho tôi một ly rượu vang và một ít hoa quả lên đây".
Nói xong anh lại hướng về phía bể bơi.
Kể từ vào làm, lần đầu tiên Lâm Triết được chủ nhân thật sự sai bảo, cậu còn cảm thấy hưng phấn, chạy nhanh đi chuẩn bị đồ.
" Vâng, thưa chủ nhân, xin ngài chờ một lát, tôi lập tức mang đồ ngài cần tới".