Con Đường Làm Giàu Từ Mỹ Thức Của Vợ Cả Thế Tử Gia

Chương 16


2 tháng

trướctiếp

"Ngày khác xem là được." Diệp Gia lười phải giải thích, dẫn Dư thị đến chợ ngói.

Lần trước đến chợ ngói, đi quá sớm, Diệp Gia không nhìn rõ chợ ngói này. Trên thực tế, đừng thấy chỗ này nhỏ, đều là tiểu thương buôn bán nhưng chim sẻ tuy nhỏ cũng đủ ngũ tạng. Lúc này Diệp Gia phát hiện, chợ ngói lại còn bán người. Nàng và Dư thị đi vào trong, nhìn thấy vài nhóm, tiểu hài nhi trên đầu cắm rễ cỏ quỳ trên mặt đất bẩn, nhiều người đều trạc tuổi Nhuy Tả Nhi.

Đa đó là con gái, cũng có con trai gầy gò bị đánh khắp người, quỳ trên mặt đất không dám nhìn ai. Còn có ngoại tộc bị giam trong lồng sắt, tóc quăn mắt xanh cũng có. Người môi giới bán người dùng tiếng địa phương của nơi khác nói là côn nô tới từ tây bắc biên.

Diệp Gia cứng đờ dời mắt đi, cùng với Dư thị đi thẳng đến sạp hàng củ cải.

Trên thực tế, củ cải không dễ bán. Đủ nước, nặng cân nhưng không no bụng. Người dân nông thôn có thể tự trồng, trồng trên diện tích lớn. Phần lớn đều là tự trồng tự ăn, rất nhiều ăn không hết hoặc là nát trong đất hoặc là lấy đi nuôi heo. Cũng chỉ có trên trấn gia đình không có đất mới mua. Nhưng bọn hắn mua cũng không nhiều, một cân hai cân cực kì ít. Khi Diệp Gia và Dư thị đi qua, tiểu thương bán củ cải vẫn còn đầy hai thùng lớn. Có lẽ mới đào ra từ trong đất không lâu, củ cải vẫn còn dính đất. Tiểu thương kia ngồi dưới đất, há miệng rao hàng.

Diệp Gia một hơi mua hết hai giỏ lớn củ cải.

Tiểu thương kia giật mình, tưởng là nghe lầm: "Hai giỏ này ít nhất là gần hai trăm cân, các ngươi mua hết?"

"Ừm." Diệp Gia không quan tâm Dư thị đang giật mình há to miệng, đã hỏi mua hết có thể bán rẻ chút không.

Những củ cải này là nhà trồng, ăn không hết mới đem lên trấn bán. Nhưng giá của củ cải rất rẻ, ba cân hai văn tiền, đây còn có thể rẻ hơn được nữa? Tiểu thương cân củ cải, một trăm tám mươi mấy cân. Hắn ta bỏ qua số lẻ, xem thành một trăm tám mươi cân bán cho Diệp Gia. Bán hơn một trăm văn, tiểu thương vui vẻ cười toe toét.

Tổng cộng một lượng bạc, trong nháy mắt tốn một trăm hai mươi văn. Lại phải mua thêm muối và gia vị, ba trăm văn được dùng như thế. Dư thị đau lòng đỏ ngầu cả mắt, nhìn thấy Diệp Gia còn định thuê xe bò kéo đồ về, còn muốn tìm thợ rèn làm cái bào. Bà ấy vội vàng ngăn lại.

"Bỏ bớt trước, bỏ bớt trước." Dư thị thật sự sợ nàng sẽ tiêu sạch số tiền kiếm được: "Đợi kiếm được bạc, ta mua bào sau."

Chẳng qua là Diệp Gia cảm thấy nhiều củ cải như thế, chỉ dựa vào việc cắt thôi cũng không biết cắt đến khi nào. Nếu như có thể có cái bào, bớt việc thì không nói, có thể tăng cao hiệu suất hơn nhiều. Nhưng mà cũng thế, trên người không còn một văn tiền, cũng quả thật có chút tàn nhẫn.

Mẹ chồng nàng dâu hai người lăn lộn tới trưa, bận rộn khí thế ngất trời.

Ngày mai đã phải đến chợ ngói sớm, phải cắt củ cải thành sợi, còn phải làm xong bánh. Nếu không sáng sớm ngày mai chắc chắn không làm kịp. Nhiều củ cải như thế mang về còn phải rửa, nhúng nước, trộn đều. Nhiều việc một người không thể xử lý nổi, ngay cả Nhuy Tả Nhi cũng phải đến ngổi xổm ở bên cạnh chậu nhỏ, tay nhỏ nắm củ cải lau. Diệp Gia lau nước trên y phục, quay đầu đến đông phòng đỡ người đang bị ốm trên giường vào trong sân.

Dư thị vẫn còn đang lau củ cải trong sân, nhìn thấy Chu Cảnh Sâm bị Diệp Gia đỡ ra ngoài. Há to miệng cũng không biết nên nói gì.

"Đều phải làm việc, chàng cũng không thể nghỉ ngơi."

Chu Cảnh Sâm: "..." Từ lúc tỉnh lại, thê tử trong trí nhớ không rõ ràng này đã vô số lần phá vỡ nhận thức của hắn. Từ lúc ban đầu bị lôi kéo không kịp phản ứng cho tới bây giờ là thản nhiên chấp nhận, hắn mới chỉ trải qua bốn ngày.

Hắn cũng không lười biếng, thuận thế ngồi xuống ghế, ngẩng đầu nhìn về phía nàng: "Bảo ta làm gì?"

"Có biết cắt sợi củ cải không?" Dư thị không biết dùng dao, chỉ có thể rửa củ cải. Diệp Gia cắt củ cải đến mức đau tay, nàng quay đầu bưng củ cải mình đã cắt thành sợi sẵn, thẳng thắn nói với người làm cường tráng "Cắt thành thế này."

Ánh nắng ngày xuân chiếu vào đầu vai của người làm cường tráng, mông lung khiến khuôn mặt hắn lấp lánh: "Được."

Vậy là được, Diệp Gia cầm đao đưa cho hắn. Quay đầu đi vào bếp chần nước. Củ cải phải được ngâm nước và vắt ráo nước trước khi cho gia vị vào mới có mùi thơm. Thử làm lần đầu tiên, Diệp Gia cũng không dám làm quá nhiều. Đại khái làm chừng trăm cái. Chưa kể, trùm phản diện Chu Cảnh Sâm này có lẽ là đã quen cầm đao nhìn đầu người làm việc, cắt sợi củ cải còn nhanh hơn nàng.

Buổi tốt tất nhiên ăn bánh củ cải sợi. Vừa ra lò tất nhiên ăn ngon hơn sau khi hâm lại. Dư thị giấu diếm do dự này trong lòng, sau khi ăn xong một cái bánh củ cải sợi nóng hổi thì đã chắc chắn. Cả nhà mỗi người một cái bánh củ cải sợi thơm ngào ngạt, đương nhiên, Chu Cảnh Sâm tiếp tục uống cháo.

Chu Cảnh Sâm: "... Bây giờ ta chắc là cũng có thể ăn thứ khác rồi chứ?"

"Được chứ." Diệp Gia đầy lòng trắc ẩn rót cho hắn một bát sữa dê: "Uống cái này đi."

Chu Cảnh Sâm: "..."

Ngày hôm sau trời còn chưa sáng, Diệp Gia và Dư thị đã tự động rời giường. chợ ngói mở sớm, đi trễ cũng không có vị trí tốt. Tối hôm qua Diệp Gia đã nhờ người mượn xe đẩy. Đặt đồ lên xe đẩy, đi lên trấn trong bóng tối.

May mắn, lúc này người ở chợ ngói nhiều hơn lần trước. Một đám người chen nhau trước hàng rào, đợi tráng hán canh cửa gõ chiêng.

Dư thị hơi co rúm lại, nhưng nghĩ tới số mệnh của gia đình đều cược ở đây, không thể lùi bước nên ưỡn thẳng lưng lên. Bà ấy vốn định nhắc nhở Diệp Gia đẩy đồ đạc lên một chút, đến lúc đó mở hàng rào ra là có thể vượt lên trước đi vào vị trí tốt. Ai ngờ quay đầu phát hiện, Diệp Gia đã đẩy xe đẩy sang bên cạnh, tháo bếp nổi lửa ở ven đường, nhấc nồi lên.

"Gia nương, đang làm gì vậy?" Dư thị không ngờ Diệp Gia lại nóng vội như thế, vội vàng đi theo.

"Làm ăn." Diệp Gia mở bếp, cầm muỗng nhỏ múc một muỗng dầu tưới vào trong chảo chiên. Một trận gió thổi qua, mùi dầu thơm nước bay lên. Nàng mở cái sọt ra, đặt bánh củ cải sợi đã làm xong tối qua lên trên dầu. Mùi thơm của bột chiên bay lên, đôi mắt của đám tiểu thương đang trông mong nhìn hàng rào nhìn tới toàn bộ.

"Nương, nhanh lên." Diệp Gia nhếch miệng: "Dọn bát nhỏ đựng tiền và giỏ trúc ra, ta phải bắt đầu làm ăn."


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp