Không muốn bỏ lỡ

Lớp mới


2 tháng

trướctiếp

Ba tháng hè thấm thoắt trôi qua, Hè vừa qua quả thật là một kì nghỉ hè đáng nhớ của Ôn Tiểu My. Cô phải đi vận dụng những mối quan hệ cũ để mượn ít sách vở tài liệu của ban xã hội về nhà ghi chép và học tập. Xem qua rồi cô mới biết chương trình bên đấy thực sự đã học khá nhiều lý thuyết của lớp 11. Vì thế mà kì nghỉ hè cô cứ ngây ngốc ở nhà học rồi ăn rồi ngủ, Mục Tiểu Sơ có sang rủ đi chơi cũng không đi. Thành ra hai người lại nằm ườn ở nhà cô để nói chuyện. 
“Nghe nói bên ban xã hội ít con trai lắm, cậu sang đấy lại tiếp tục độc thân dài dài nữa thôi. À mà cậu với Trung Kiều sao rồi”

Ôn Tiểu My thò tay vào tủ lạnh bật cho Tiểu Sơ lon nước đào rồi tiếp chuyện “Sao là Sao, tớ có thích cậu ta đâu mà cậu nói thế, chúng tớ chỉ trao đổi sở thích lung tung thôi” 

Mục Tiểu Sơ bĩu môi “ Ai chả biết Trung Kiều thích cậu, sao không thử đi, cậu ta cũng đẹp trai mà, yêu đi không sang bên thế giới yêu nữ bên đấy không có cơ hội nữa đâuuuu..uu”

Tiểu My nhét luôn miếng táo vào miệng Tiểu Sơ, cái thói càm ràm mãi không chữa được khiến cô đau đầu, hai người lại vờn nhau đuổi nhau mãi đến khi Kiều Vân về 

“Ôi Tiểu Sơ à, con lôi nó đi đâu dùm cô đi chứ ngày nào cũng thấy nó ở nhà, cô nghĩ nó trầm cảm mất” vừa nói vừa loay hoay đi vào bếp, chắc lại chuẩn bị nấu cơm tối 

“Ui cô ơi nay con không ăn dám ăn cơm đâu, Tiểu My đang đuổi con về đây này, cậu ấy bảo nhà con hết gạo à mà hôm nào cũng sang đây ăn trực, aa… cô ơi cứu con…” 

Cùng với tiếng la hét đứt quãng, hai cô nhóc lại vờn qua vờn lại trong bếp xoay xung quang Kiều Vân

“Bé gái yêu của cô nay thích ăn gì để cô nấu, kệ Tiểu My đi, nó ở nhà suốt không phải ăn đâu”

“Mẹee, ai mới là con gái ruột của mẹ vậy”

“Ôi con gái yêu của mẹ, Tiểu Sơ lại đây nào”

“Mẹee ơi”

Hai người kia kẻ sướng người hoạ, càng ngứa mắt, Ôn Tiểu My cũng chả còn lạ gì nữa. Cô cùng Mục Tiểu Sơ lơns lên cùng nhau, nhà cạnh nhau, hai gia đình  qua lại thân thiết với nhau như anh em, cô coi bố mẹ Tiểu Sơ như bố mẹ ruột, vì thế tình trạng này diễn ra thường xuyên, nhất là trong kì nghỉ hè, hầu như hôm nào Tiểu Sơ cũng có mặt ở nhà cô để “ăn cơm trực”. 
Hè xong cũng là lúc đi học trở lại, chuyển sang ban xã hội, mọi sách vở tài liệu đều phải mua lại. Ngày quay trở lại trường cũng là ngày đầu tiên cô học lớp mới, 11A6, nghĩ như vậy chợt thấy cũng khá lo lắng và hồi hộp. 
Lớp 11A6 có 54 người, giờ thêm cô là 55. Bước vào lớp cô cũng khá ngại ngùng dè dặt chào hỏi mọi người rồi trở về chỗ ngồi. Cô ngồi cùng Kỳ Thanh, người bạn học cấp 1 cấp 2 cũng cô, cũng gọi là khá thân thiết, và cũng là người cô biết duy nhất ớ lớp mới này. 
Thực ra tính cách cô được mọi người nhận xét là rất năng động và hướng ngoại, nhưng đôi khi khi bước vào một môi trường mới, một môi trường xa lạ như vậy, cô cũng có đôi chuý bỡ ngỡ và rụt rè, Buổi đầu đi học chả dám nói chuyện với ai, hai bạn bàn trên có nói chuyện nhưng cô cũng chỉ đáp lại cho có. Sau này khi coi quen thân rồi, những người bạn khi ấy bảo cô rằng lúc ấy mọi người thấy cô rất lạnh lùng và khó gần thậm chí có chút “chảnh” nghe xong lúc đấy chỉ biết cười, nhưng đấy là chuyện của vài tháng sau cơ.

Cô chủ nhiệm là cô Kim Anh - kiêm chủ nhiệm môn văn của lớp. Cô cho phép tự chọn chỗ nên Ôn Tiểu My vẫn ngồi được với Kỳ Thanh, mặc dù sau này dựa theo kết quả thi sẽ sắp xếp lại chỗ, dù vậy đối với chỗ ngồi hiện tại cô đã rất hài lòng rồi. vị trí gần cửa sổ trong cùng đúng chỗ cô thích. 
Trải qua một ngày tại lớp mới, về cô mệt lả vì phải chạy đi chạy lại lấy đồng phục, tài liệu rồi sách vở mới. Về đến nhà chào hỏi bố mẹ xong cô vọt thẳng vào phòng nằm im bất động trên giường tán gẫu với Mục Tiểu Sơ qua điện thoại

“Ôi mệt chết tớ, sao mà chuyển lớp cứ như đi học lại từ đầu thế này, Chủ nhiệm tớ mà thầy Khổng hiệu phó đấy, ôi siêu nghiêm khắc, nhưng mà thấy cũng đẹp traii phết. À bạn cùng bàn tớ là Minh Khiêm đấy, cái cậu mà được giải nhất môn Sinh,… bla bla…”

Mục Tiểu Sơ quen thói lải nhải không ngừng bên tai Ôn Tiểu My, cô đã quá quen rồi, thi thoảng đáp lại và dường như mệt quá, cô ngủ thiếp đi, Cô mơ một giấc mơ, trong giấc mơ, cô không theo kịp chương trình bên lớp xã hội, bị cô chủ nhiệm đuổi về lớp tự nhiên, Hương Đằng cũng không nhận cô và rồi cô bị đuổi học.

Giật mình tỉnh dậy, cô thở phào chỉ là giấc mơ, chắc do suy nghĩ nhiều quá nên nằm mơ, sờ điện thoại thấy đã hơn 8h tối mà bố mẹ không gọi dậy ăn cơm. Cô vội vàng chạy xuống tầng gọi bố mẹ, Đáp lại cô là không gian yên ắng như tờ cùng tờ giấy ghi chú dán trên ti vi

“Thấy con ngủ ngon quá mẹ không gọi con dậy, tiền mẹ để trên bàn tự đi mua gì ăn nhé, bố mẹ về bên bà ngoại tí nữa bố mẹ về”

Đã quá quen với việc hai “anh chị” lén con đi hâm nóng tình cảm, về nhà bà ngoại chỉ là phụ thôi. Cô nhẹ nhàng xỏ đôi dép lê rồi khoá cửa phi xe đi mua gì đó lót dạ, ngày hôm nay cũng quá đói rồi.

 

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp