Ngày tôi chào đời, có lẽ là ngày mà Kỷ Thời Tĩnh tuyệt vọng nhất.  Tôi nghe thấy điều dưỡng viên hỏi Tư Hàm mấy lần:

- Sản phụ, chồng cô đâu?

Tư Hàm nói:

- Chắc là do anh ấy chưa làm tốt tâm lý để thoát khỏi chứng sợ hãi khi làm ba, một tiếng đi vệ sinh đến 30 lần.

Đáng tiếc. Cho dù Kỷ Thời Tĩnh có đi vệ sinh đến nổ nhà vệ sinh thì tôi cũng phải chào đời.

- Oe oe...

Cùng với tiếng kêu khóc khi tôi cất tiếng khóc chào đời, điều dưỡng vui mừng ôm tôi đưa cho Kỷ Thời Tĩnh:

- Chúc mừng anh Kỷ, vợ anh đã sinh ra một cô công chúa.

Tôi dè dặt mở hé mắt nhìn Kỷ Thời Tĩnh. Vẻ mặt Kỷ Thời Tĩnh hoảng hốt. 

Anh ta cứ như bị động kinh mà nắm lấy tay điều dưỡng hỏi:

- Điều dưỡng, cô có cảm thấy đứa trẻ này giống tôi và mẹ nó không?

Điều dưỡng sửng sốt một lúc. Cô ấy lắp bắp nói:

- Giống... cực kỳ giống...

Kỷ Thời Tĩnh thở phào một hơi, trên mặt cuối cùng cũng lộ ra một nụ cười:

- Thế thì tốt, thế thì tốt.

Suýt nữa thì tôi cười thành tiếng. Điều dưỡng người ta dám nói không giống chắc?

Kỷ Thời Tĩnh đặt tôi lại vào giường em bé rồi lại đẩy Tư Hàm đang hôn mê về phòng bệnh riêng. - bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất trên ứng dụng TYT / Fanpage: TYT - Đọc và nghe truyện bạn yêu thích

Anh ta vừa vỗ nhè nhẹ lên lưng tôi vừa cảm thán:

- Ha ha, mệnh của mình thật là tốt.

- Lâm Ý, cô thất bại rồi! Ha ha ha ha ha ha ha...

Nhân lúc điều dưỡng đều đi ra ngoài làm thủ tục chào đời, tôi mở mắt ra, nở một nụ cười mỉm 45 độ với Kỷ Thời Tĩnh.

Tôi dùng giọng nói non nớt nói:

- Cháu trai, ba đến để báo thù nè!

Nụ cười của Kỷ Thời Tĩnh đông cứng trên mặt. Anh ta cứ như một con robot, chầm chậm quay từng chút lại nhìn tôi:

- Cô, nói, cái, gì???

Bởi vì vừa mới chào đời nên nói năng không được lưu loát, tôi lại nói ngọng mà lặp lại:

- Con trai à, ba nà ba con nè~

Những lời sau đó tôi còn chưa kịp nói ra thì Kỷ Thời Tĩnh đã đứng lên, bàn tay run rẩy bóp lấy cổ tôi:

- Lâm Ý! Cái đồ ranh con nhà cô, bây giờ tôi mới là ba cô!

- Cô tin ông đây bóp chết cô không?

Tôi lè lưỡi:

- Bóp, bây giờ anh bóp đi.

Kỷ Thời Tĩnh là kiểu nói là làm, cũng không sợ cái cổ họng yếu ớt, non nớt của tôi bị bóp gãy. 

Tôi trực tiếp bắt đầu gào khóc:

- Oe oe.... oe oe oe oe oe...

Tôi càng khóc, Kỷ Thời Tĩnh càng tăng sức. 

Đến cuối cùng tôi còn chẳng có sức để mà phát ra âm thanh nữa.

Không cần nhìn gương thì tôi cũng có thể đoán ra được khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của tôi đã bị tên đàn ông chó má này bóp đến mức tím xanh tím đen lại rồi.

- Khà khà, chết đi!

Kỷ Thời Tĩnh đang chuẩn bị tăng thêm sức. Ngày lúc quan trọng nhất thì Tư Hàm tỉnh lại. Cũng chẳng biết cô ấy lấy đâu ra sức mà rời khỏi giường rồi đạp cho Kỷ Thời Tĩnh một cước:

- Nếu như anh bẻ gãy cánh của chị em của tôi, tôi nhất định sẽ phá hủy thiên đường của anh.

Tôi: ?

Kỷ Thời Tĩnh: ?

Vẻ mặt của Kỷ Thời Tĩnh dần dần cứng đờ, giọng nói khô khốc, khản đặc:

- Vợ à... cái gì mà chị em cơ? Em đang nói linh tinh cái gì đấy?

Thật ra, Tư Hàm cũng là một người chuyên xuyên nhanh. Ở thế giới trước, chúng tôi còn bắt tay cùng nhau xử lý một tên đàn ông tồi có ý đồ xấu xa. Để không làm ảnh hưởng đến phát triển kịch bản của thế giới này, chúng tôi vẫn luôn giấu mối quan hệ này.

Không ngờ tới... thế mà vẫn bị bại lộ.

Tư Hàm ôm tôi lên, ôm trong lòng dỗ dành:

- Ngoan, không khóc nha.

Một lát sau cô ấy lại hất cằm lên, kiêu ngạo mà nhìn Kỷ Thời Tĩnh:

- Nếu anh đã thành tâm thành ý hỏi...

Kỷ Thời Tĩnh:

- Anh chưa hỏi...

Tư Hàm lườm anh ta, tiếp tục nói: ( truyện đăng trên app TᎽT )

- Vậy thì tôi sẽ đại phát từ bi nói cho anh biết.

- Hai chúng tôi là người chuyên xuyên nhanh, là đôi chị em tốt nhất trên đời.

- Còn anh, anh chỉ là một người công cụ thôi. Sau khi công lược anh xong, chúng tôi gần như đã bị hệ thống vứt bỏ rồi, chúng tôi phải ở lại đây mà không có cách nào để rời đi, hết cách nên chỉ có thể tiếp tục gặp dịp thì chơi với anh.

Đúng vậy.

Nhiệm vụ vốn nên hoàn thành xong vào mười tháng trước rồi, nhưng kể từ ngày đó về sau, hệ thống của tôi và Tư Hàm cũng không còn xuất hiện nữa.

Ban đầu cũng là bất đắc dĩ và bị bất đắc dĩ nên mới hạ quyết tâm sẽ chuyền sinh thành con gái bọn họ. Không thể cứ để tôi cứ mãi làm một con du hồn bay trên trời mà nhìn hai bọn họ anh anh em em được.

Ánh mắt Kỷ Thời Tĩnh mất đi độ sáng, giống như nữ chính đau khổ vì tình yêu trong truyện của Quỳnh Dao. Đôi con ngươi màu nâu đen vốn dĩ tràn đầu sức sống bây giờ lại trở nên trống rỗng và ủ rũ:

- Công lược anh...

- Cho nên... anh chỉ là một người giấy thôi phải không?

- Thế nên tình yêu này sẽ biến mất phải không?

Tư Hàm gật đầu:

- Ừm.

Kỷ Thời Tĩnh bất chấp tất cả, trực tiếp ôm lấy eo Tư Hàm bắt đầu khóc

- Vợ ơi, em không yêu anh, anh không thể không có em...

Tư Hàm nhíu mày, bất đắc dĩ thở dài:

- Nhưng anh chỉ là một người giấy, còn là kiểu không cần bỏ ra một đồng nào cũng có thể có được miễn phí.

- Anh còn rẻ hơn rất nhiều so với việc trước đây tôi bỏ mấy trăm sao Bắc Cực ra để quay ra thẻ Charlie sáu sao trong Light And Night nữa.

- Không có được sẽ càng yêu hơn, thứ có được quá dễ dàng sẽ không thèm để ý tới, không sai, chị đây chính là kiểu người vậy.

Kỷ Thời Tĩnh nghe xong thì lập tức ấm ức nằm sấp trên người bệnh mà ôm đầu khóc rống lên.

Tư Hàm cũng lười quan tâm đến anh ta. Cô ấy đặt tôi lên gối, cực kỳ ghét bỏ mà vẩy vẩy tay:

- Cậu nặng quá đấy Lâm Ý, tớ không ôm nổi, tự nằm đấy đi, đừng quấy nhiễu...

Trong hình hài trẻ con rất dễ buồn ngủ, đầu của tôi vừa chạm vào gối đã ngáp.

- Oáp...

Tôi lười biếng há miệng ngáp. Cô ấy lại tưởng tôi đói nên vội vàng che ngực mình lại, cảnh giác nói với tôi: 

- Cho con bú sẽ xệ, cậu đừng có mà mơ.

Cmn tôi lập tức shock. Cậu dám cho bú, tớ cũng không dám bú.

- Ting!

Ở giữa ba chúng tôi lập tức vang lên một tiếng nhắc nhở:

[Chúc mừng ký chủ Tư Hàm đã kích hoạt hệ thống người mẹ tồi:

1. Không được chiều con gái, chuyện của con gái thì tự làm, làm mẹ không thể giúp con gái.

2. Khi con gái gặp phải khó khăn hoặc bị bắt nạt đều phải khoanh tay đứng nhìn, làm một người phụ nữ xấu xa không có tình cảm.

3. Không cho con gái tiền tiêu vặt, không được tiêu tiền nuôi con gái đồng thời sau khi con gái trưởng thành phải đòi tiền con gái, nói tóm lại là lừa già dối trẻ.

4. Hãy tuân thủ ba điều trên một cách nghiêm túc, nếu không sẽ chịu trừng phạt.]

Tư Hàm ngượng ngùng nhìn tôi chằm chằm:

- À thì...

Kỷ Thời Tĩnh khóc lóc nửa ngày, mắt đỏ hoe ngẩng đầu lên. Không còn dáng vẻ khóc huhu ban nãy nữa, bây giờ trên mặt anh ta đều là vẻ phách lối, ngang ngược:

- Ha ha ha, đồ xấu xa, lần này vợ tôi cũng không thể bảo vệ cô được nữa, cô xem tôi có bóp chết cô hay không!

Giây tiếp theo, âm thanh nhắc nhở lại vang lên.

[Chúc mừng người giấy Kỷ Thời Tĩnh đã kích hoạt hệ thống người ba tốt:

1. Không được đánh đập, chửi mắng, trách móc, châm biếm con gái, nếu không sẽ phải chịu phạt.

2. Chuyện của con gái là chuyện của ba, ba phải làm giúp, buộc phải nghiêm chỉnh thực thi trách nhiệm của ba.

3. Ngoại trừ yếu tố bất khả kháng, phải nghiêm túc, cẩn thận, tỉ mỉ chăm sóc con gái trưởng thành, đến khi con gái 30 tuổi.

4. Hãy tuân thủ ba điều trên một cách nghiêm túc, nếu không sẽ chịu trừng phạt.]

Kỷ Thời Tĩnh sửng sốt một giây rồi tức giận hét lên:

- Tạm thời không nói về cái hệ thống làm người ba tốt rác rưởi gì đó... chờ khi cô ta 30 tuổi? Cô ta 30 thì tôi sắp 60 rồi! Sao mày không đổi lạ thành để tao che chở cô ta đến khi xuống lỗ đi!

Hệ thống: [Điều thứ ba đã sửa thành công, ngoại trừ yếu tố bất khả kháng, phải nghiêm túc, cẩn thận, tỉ mỉ chăm sóc con gái trưởng thành, đến khi con gái 80 tuổi.]

Kỷ Thời Tĩnh lập tức ngã xuống đất.

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play