Ngày tôi chết, nam chính Kỷ Thời Tĩnh - tổng tài bá đạo mà tôi theo đuổi suốt mười năm mà không theo đuổi được, đứng ở đầu giường tôi, trong tay anh ta ôm một bó hoa hồng đỏ đang nở rộ rực rỡ:

- Thích không?

Tôi gật đầu.

Kỷ Thời Tĩnh cầm lấy bó hoa đi qua đi quơ quơ trước mặt tôi một vòng rồi cuối cùng ném vào trong thùng rác, còn khinh bỉ để lại một câu:

- Ném đi cũng không cho cô.

Khóe miệng tôi giật giật, trong lòng hơi cạn lời, nhưng tôi quyết định không thèm để ý đến anh ta, trực tiếp nói thẳng một câu thoại cuối cùng:

- Đời này của tôi, chung quy là... trả giá sai!!!

Tôi tan nát cõi lòng mà diễn hết rồi khoan thai nhắm mắt lại.

Không ngờ, thứ mà tôi chờ được không phải âm thanh nhắc nhở thoát khỏi thế giới, mà thứ tôi chờ được lại là một mũi tiêm vào mông.

- Aaaaaaaaaaaa

Tôi bị đau mà mở mắt ra, đối diện với khuôn mặt tràn đầy vẻ xem thường và miệt thị của Kỷ Thời Tĩnh. Anh ta lười biếng khoanh tay, phân phó với bác sĩ:

- Đừng để cô ta chết, có thể tiêm bao nhiêu adrenaline thì tiêm bấy nhiêu, ngoài ra rút ống thở oxy ra, lãng phí lắm. Người phụ nữ độc ác làm nhiều chuyện ác như vậy không thể để cô ta chết thoải mái như vậy được, phải tàn nhẫn mà giày vò cô ta, để cho cô ta sống không được mà chết cũng chẳng xong!

- ?

Bác sĩ đồng tình liếc mắt nhìn tôi một cái, làm bộ giơ ống tiêm lên muốn tiêm vào mông tôi. - bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất trên ứng dụng TYT / Fanpage: TYT - Đọc và nghe truyện bạn yêu thích

- Tiêm vùng mông dưới!

Tôi ngăn anh ta lại rồi phun một ngụm nước bọt vào Kỷ Thời Tĩnh:

- Anh đối xử với một người sắp chết như vậy đấy à? Anh sẽ gặp phải báo ứng!

- Lâm Ý cô đúng là lợn chết không sợ bỏng nước sôi, chết đến nơi rồi mà còn già mồm.

Kỷ Thời Tĩnh châm một điếu thuốc, còn không biết xấu hổ mà nhả khói vào mặt tôi, khiến tôi bị khói second-hand làm cho sặc rồi ho khan.

- Khụ... khụ...

Mắt thì nhìn nhưng không nói nên lời, một trận tủi thân lan đến tận tim.

Hay lắm! Kỷ Thời Tĩnh là do anh ép tôi!

Tôi vội vàng nắm lấy quần áo Kỷ Thời Tĩnh, mặt mũi dữ tợn hỏi:

- Nói cho tôi biết, còn bao nhiêu ngày nữa sẽ đến thời kỳ nang trứng của Tư Hàm phát triển hoàn thiện, rồi di chuyển dần đến bề mặt của buồng trứng, sau đó xông ra ngoài, khi tiếp cận đến bề mặt cuối cùng của nang trứng thì tế bào trở nên mỏng đi, cuối cùng vỡ ra khiến cho phần lớn chất lỏng bên trong chảy ra?

Kỷ Thời Tĩnh nghe không hiểu.

Anh ta chau mày, không hiểu ra sao.

- Hả?

Tôi tức đến nghiến răng, chỉ hận đây là một tổng tài bá đạo quê mùa không có học thức. 

Hết cách rồi. Tôi chỉ đành nói trắng ra mà hỏi:

- Thời kỳ rụng trứng lần tới của Tư Hàm là ngày nào?

Kỷ Thời Tĩnh tức giận nói:

- Làm sao? Cô còn muốn hại cô ấy?

Tôi cười lạnh:

- Anh cũng đâu phải thật sự yêu cô ta, ngay cả điều này mà anh cũng không nhớ rõ, người đàn ông không nhớ rõ kỳ sinh lý của người con gái, thì không được coi là người đàn ông tốt!

- Khỉ gió, ai bảo tôi không nhớ! – Kỷ Thời Tĩnh móc điện thoại ra.

Khó mà có thể tượng tượng được, thế mà trên điện thoại anh ta lại tải app kiểm tra ngày rụng dâu.

Bên trên sẽ nhắc nhở người dùng chuẩn xác về thời kỳ rụng trứng, thời kỳ rụng dâu, thời kỳ dễ mang thai.

Kỷ Thời Tĩnh vừa nói vừa không tự giác mà lẩm bẩm:

- Thì ra là ngày 19 tháng này à..

Ý thức được bản thân buột miệng, anh ta lại bắt đầu trút giận lên tôi.

- Người phụ nữ ác độc nhà cô, có phải cô lại có thủ đoạn gì đó mà không muốn cho người ta biết rồi muốn chia rẽ tôi với Tư Hàm không? Tôi nói cho cô biết không có cửa đâu!

Tôi lắc đầu giải thích:

- Không, tôi chỉ nghĩ kiếp sau tôi sẽ đầu thai làm con gái anh để giày vò anh tới chết!

- Được rồi, đi đầu thai đây~

Dứt lời, tôi vui vẻ mà tắt thở.

Chủ yếu là không muốn lề mề. Không gây thêm phiền phức cho nhân viên y tế.

Giây cuối cùng khi mất ý thức tôi còn nghe thấy Kỷ Thời Tĩnh hoảng hốt gầm lên giận dữ:

- Không... đừng để cô ta chết! Sốc điện cho cô ta! Sốc điện cho cô ta sống lại!

***

Sau khi chết, tôi bay trên không trung, thấy tối nào Kỷ Thời Tĩnh cũng tăng ca đến 2 giờ sáng mới về nhà. Lí do là Tư Hàm muốn cùng anh tạo ra sinh mạng mới. Kỷ Thời Tĩnh thấy quyển lịch ngày qua ngày, ngày càng tới gần ngày 19 thì râu dưới cằm cũng ngày một nhiều hơn.

Cuối cùng, vào buổi tối ngày 19, Tư Hàm lén lén lút lút chạy đến văn phòng để bắt Thời Tĩnh của cô ấy rồi bá vương ngạnh thượng cung.

Những hình ảnh không thích hợp với thiếu nhi thì tôi trực tiếp chọn vô lễ chớ nhìn, vô lễ chớ nghe. 

Cuối cùng, mười phút sau, tôi cũng chờ được khoảnh khắc cuối cùng ấy.

Kỷ Thời Tĩnh ngửa đầu hét lên một tiếng:

- Không...

Mà tôi, nhanh chóng hóa thành một tia sáng, chạy về phía bọn họ:

- Xông lên~

***

Khi tôi có ý thức lại lần nữa, tôi đã là một sinh mạng nhỏ bé. Mặc dù không nhìn thấy cũng không cử động được nhưng tôi có thể nghe thấy âm thanh ở bên ngoài:

- Chồng ơi, em nói cho anh biết một tin tức tốt, em có thai rồi!

Giọng nói loli nũng nịu này chắc chắn 100% là của nữ chính của thế giới này – Tư Hàm.

Nhưng sau đó lại là giọng nói sợ hãi và run rẩy của Kỷ Thời Tĩnh:

- Không được, đứa trẻ này không thể giữ lại được.

- Tại sao? – Giọng nói Tư Hàm lập tức lạnh xuống.

Kỷ Thời Tĩnh nghĩ ngợ rồi nhỏ giọng giống như sợ tôi nghe thấy:

- Anh đã tìm thấy xem rồi, đứa trẻ mang thai vào ngày 19 là sát cô tinh, chuyển thế của địa chủ cường hào ác bá, sinh ra chỉ có thể là ma đồng, không thể giữ lại được, không thể giữ lại được.

- Ngoan, chờ sang năm chúng ta lại sinh!

Tư Hàm cười lạnh: - Lấy cớ vớ vẩn.

- Em thấy anh giữ tang thì có, em gái thanh mai trúc mã tốt Lâm Ý của anh chết rồi, anh đau lòng muốn chết, muốn giữ tang ba năm cho cô ta, không thể có chuyện vui phải không?

Kỷ Thời Tĩnh vội vàng giải thích:

- Cục cưng, em nói mò cái gì đấy, anh chưa bao giờ thích cô ta, cô ta chết rồi anh vui mừng còn không kịp nữa là.

- Được được được, chúng ta sinh, chúng ta sinh nó.

Hai giờ rạng sáng. ( truyện đăng trên app TᎽT )

Tôi nghe thấy Kỷ Thời Tĩnh còn chưa ngủ được, hình như đang cúi sát đầu đối diện với bụng Tư Hàm:

- Xin con đấy, chỉ cần không phải là Lâm Ý thì dù con là hồng hài nhi, ngưu ma vương đều được.

- Thật ra không được, là một con cừu lười biếng thì ba cũng có thể chấp nhận.

Sau đó anh ta lại bắt đầu lẩm bẩm một mình, đả thông tư tưởng cho chính mình:

- Chắc không phải đâu, không thể trùng hợp đến mức cô ta có thể thành công đầu thai đến đây như vậy được, tất cả chỉ là trùng hợp.

- A di đà phật, bồ tát phù hộ...

...

Mấy tháng sau.

Kỷ Thời Tĩnh đưa Tư Hàm đi khám thai. Tư Hàm nói, cô ta muốn một cô con gái. 

Bác sĩ khám thai nhẹ nhàng cười, nói:

- Nói không chừng giấc mơ của cô sẽ thành hiện thực.

Bầu không khí vốn đang khá sôi nổi, nếu như Kỷ Thời Tĩnh không hét lên một tiếng thảm thiết.

- Cô ta!!! Cô ta giơ hai ngón tay chữ V với anh kìa!

Tư Hàm và bác sĩ nhìn anh ta như nhìn một kẻ não tàn.

Kỷ Thời Tĩnh đường đường là một người đàn ông cao 1m87 lại bị mấy siêu âm ở trước mắt dọa cho run rẩy.

- Đứa bé... đứa bé mà vợ tôi mang thai... vừa nãy, ở trong hình ảnh kia, nó giơ hai ngón tay hình chữ V với tôi...

Anh ta cố gắng giải thích với mọi người. Nhưng không ai tin những lời hoang đường như vậy.

Bác sĩ cười hòa giải: 

- Ôi, nhìn chồng cô kích động quá kìa, trẻ con sáu tháng tuổi mặc dù có tay có chân rồi nhưng cũng không thể giơ hình chữ V.

Tôi ở trong bụng Tư Hàm suýt nữa cười đau cả bụng. Đúng vậy, vừa nãy tôi đã giơ ngón tay hình chữ V. Chỉ vì để dọa chết tên khốn này.

Buổi tối sau khi khám thai xong rồi về nhà, tôi lại nghe thấy Kỷ Thời Tĩnh tự tẩy não mình:

- Sẽ không đâu, không phải đâu... cho dù là con gái cũng không nhất định là cô ta, Kỷ Thời Tĩnh, mày đừng tự dọa mình nữa, thả lỏng, ông trời chắc chắn sẽ không làm khó mày.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play