[ Edit ] Tôi Dùng Hệ Thống Siêu Sao Luyện Tập Trượt Băng Nghệ Thuật

Chương 6:


2 tháng


Lê Nam ngơ ngác nhìn giao diện nửa trong suốt ở trước mặt, cái giao diện này giống kiểu khoa học kỹ thuật trong các bộ phim bom tấn vũ trụ ở tương lai mà cậu xem. Nó tuyệt đối không phải là loại kỹ thuật mà con người bây giờ có thể tạo ra được.


Cho dù là đoạn thời gian trước khi Lê Nam trọng sinh cũng không nghe qua nước nào có loại kỹ thuật không cần thiết bị cũng có thể trống rỗng hiện ra hình chiếu.


Chẳng lẽ là kỹ thuật của người ngoài hành tinh?
Lê Nam mờ mịt nhưng cậu theo bản năng cho rằng cái hệ thống Siêu Cấp Siêu Sao này tới tìm cậu thật ra cũng không phải chuyện gì tốt.


Trên trời sẽ chẳng bao giờ rơi xuống bánh có nhân. Nếu như có thì đằng sau nhất định sẽ ẩn giấu các loại lợi ích âm mưu.


Hơn nữa Lê Nam cảm thấy chính mình vẫn chưa đủ giỏi, lại không có ý tưởng gia nhập giới giải trí.


Hệ thống dường như đã nhận ra suy nghĩ của Lê Nam, nó bình tĩnh thông báo:

【 Một khi đã trói định ký chủ thì không có cách nào cởi trói.】


【 Hơn nữa ký chủ cậu đã chết, có thể trọng sinh vào thời gian này là do năng lượng mà hệ thống đã cung cấp đưa ký chủ từ tương lại quay trở lại. Nghiêm túc mà nói thì cậu lúc này không phải là cậu, nếu như muốn cưỡng chế giải trừ trói định thì ký chủ sẽ ngay lập tức tử vong vì không có năng lượng của hệ thống cung cấp duy trì】


Lê Nam suýt chút nữa nhảy dựng lên kêu to『 Mày nói cái gì? 』


【 Ý của hệ thống là dựa theo phổ biến lý tính mà nói thì việc cởi trói đối với ký chủ cũng chả phải lựa chọn tốt gì.】


Lê Nam:……


Vì sao mà cái giọng điệu này lại quen thuộc đến khó hiểu?

Lê Nam cũng không đi sâu vào vấn đề mà là tiếp tục hỏi:『 Nói cách khác nếu như tao muốn cởi trói, làm mày từ trong đầu tao đi ra thì sẽ chết đúng không?』


【 Nói một cách nghiêm túc thì hệ thống không tồn tại ở trong đầu của ký chủ nhưng vấn đề này giải thích có hơi phức tạp. Đối với vấn đề của ký chủ thì cậu trả lời của hệ thống là: Chính xác, một khi cởi trói thì ký chủ sẽ tử vong.】


『 Vậy thì tao của tương lai..........』


【 Ký chủ của tương lai đã chết, đây không phải là việc làm của hệ thống. Hệ thống chỉ là cảm ứng được cảm xúc mạnh mẽ của ký chủ mà thôi. Nếu như một hai phải nói một cách chính xác thì ký chủ có thể coi đây là một lần đầu tư đến từ thiên sứ.】


Đầu tư của thiên sứ……?

Cách nói này nghe cũng rất giống là vậy nhưng mà người được đầu tư là cậu thì việc này rất không thể tiếp thu.

Hình như cậu có một cửa hàng có thể mua sắm vật phẩm thì phải.

Lê Nam cảm thấy vốn dĩ nên từ chối, vẫn là ý kia bầu trời có bao giờ rơi xuống bánh có nhân đâu. Nhưng mà...... người cuối cùng vẫn là sợ chết, đặc biệt là người đã chết một lần như Lê Nam.

Lê Nam thở dài, suy đi nghĩ lại thì cái hệ thống Siêu Cấp Siêu Sao này căn bản là không cho cậu quyền lợi từ chối.

Chỉ có thể chấp nhận thôi.

Sau đó lê Nam mới nhìn kỹ hơn cái giao diện nửa trong suốt này. Bên phải có một hàng bốn cái nút, lần lượt là【 Giao Diện Cá Nhân】 【 Cửa Hàng 】 【 Ba Lô 】 【 Nhiệm Vụ 】.

Nhìn qua cũng không khác với trò chơi lắm.

Lê Nam nghĩ thầm, tùy tay click mở 【 Giao Diện Cá Nhân 】, giao diện bán trong suốt hiện ra các dòng chữ. 

Họ tên: Lê Nam

Tuổi: 10 tuổi

Hai hàng trước Lê Nam đều hiểu, tuổi tác chắc là dựa theo thân thể hiện tại tính nhưng mấy số liệu tiếp theo khiến cậu ngạc nhiên.

Sức khỏe: 80/100 ( Kén ăn có hại cho sức khỏe )

Tâm trạng: 30/100 ( Xem ra tâm trạng của bạn rất kém cỏi )

Trí lực: 65/100 ( Ở phía trên trình độ trung bình, cũng coi như là người thông minh)

Sức mạnh: 3/100 ( Có lẽ sức mạnh của một con ngỗng còn lớn hơn bạn )

Ngoại hình: 85/100 ( Lớn lên đẹp chắc là ưu điểm duy nhất của bạn )

Kỹ thuật diễn: 40 ( Đóng vai phụ thì vẫn được nhưng mà trở thành vai chính thì kém xa lắm)

Âm nhạc: 60 (Nhạc sĩ bình thường)

Mị lực: 10 ( Dáng người của bạn thật không biết nói gì)

Giá trị nhân khí: 0 ( Hoàn toàn chính là con kiến hôi không có tiếng tăm gì )

Tiền tệ: 0 ( Một nghèo hai trắng còn không nhanh lên xuất đạo? )

Điểm thiên phú: 0

Lê Nam nhìn qua mấy lời chế nhạo này thì cảm giác có hơi vi diệu, số liệu ở mục tâm trạng cũng theo đó mà liên tục chuyển đổi.

Tâm trạng: 28/100 ( Bạn hình như có chút không thể tin nổi)

Lê Nam:……

Thế mà lại thật sự thay đổi theo sao??

Lê Nam chấn động một lúc rồi cũng không chú ý tới mục tâm trạng nữa, ngược lại chú ý các trị số ở mục khác.

Những số liệu này liên quan chặt chẽ đến việc trở thành minh tinh. Số liệu của cậu nhìn qua cũng không cao, đặc biệt là ở mục mị lực....... Nói thật thì Lê Nam cảm thấy dáng người của mình không có vấn đề lớn như vậy mới đúng?

Cũng chỉ có mục âm nhạc là còn chấp nhận được, có lẽ nó liên quan đến việc Lê Nam đã từng là một ca sĩ sáng tác nhạc, học đàn guitar từ khi còn nhỏ.

Nhưng đã làm ca sĩ còn học qua âm nhạc, kết quả là số liệu chỉ có 60. Lê Nam cảm thấy cậu lại tìm được bằng chứng mình không thích hợp trở thành minh tinh.

Hệ thống đúng lúc ra giải thích: 【  Số liệu quá thấp cũng không cần lo lắng đâu ký chủ, là một hệ thống phụ trợ tiên tiến nhất ** 001 hoàn toàn có thể giải quyết tất cả những phiền não của ký chủ. Ví dụ như là ký chủ có thể thông qua các loại nhiệm vụ hằng ngày, nhiệm vụ chi nhánh, nhiệm vụ chủ tuyến để đạt được điểm thiên phú. Điểm thiên phú tự do có thể tùy ý thêm vào các hạng mục, khi đạt tới một con số nhất định thì cho dù là một người ngốc cũng có thể biến hành thiên tài đó!】

Lê Nam lộ ra vẻ kinh ngạc, không nghĩ đến hệ thống này tự xưng là hệ thống phụ trợ tiên tiến nhất thế mà lại là thật?

Rốt cuộc loại năng lực biến kẻ ngốc thành thiên tài xác thực có thể xưng là tiên tiến nhất.

Nhưng mà……

『 Hệ thống, mày có hai nhân cách à?? 』

Hai lần đối thoại với cậu tuy rằng đều là thanh âm máy móc nhưng thực rõ ràng có thể phân biệt ra được một cái lạnh nhạt một cái hoạt bát. Không lẽ trình tự hiện tại của hệ thống còn có loại bệnh thời thượng như nhân cách phân liệt à?

【……】 Hệ thống trầm mặc trong chốc lát rồi lại đổi sang phong cách lạnh nhạt,【 001 là chủ hệ thống của ký chủ, phục vụ cho ký chủ nên có được giả thiết tính cách độc lập. Còn tôi là hệ thống phụ trách giữ gìn ổn định, hệ thống bảo vệ tự kiểm tra, thuộc về loại hệ thống cộng sinh với chủ hệ thống. 】

【 Điều này cũng không ảnh hưởng đến việc ký chủ sử dụng hệ thống. 】

Tốt, nói như vậy thì Lê Nam hiểu. 

Một cái là hệ thống 001 có giả thiết về nhân cách, còn một cái là tường lửa giữ gìn an toàn.

Khó trách một cái hoạt bát một cái lạnh nhạt.

Lê Nam sờ cái mũi, quyết định tiếp tục xem xét giao diện của hệ thống,【 Giao Diện Cá Nhân 】cậu đã xem qua, mấy cái giao diện tiếp theo thì Lê Nam cảm thấy hứng thú nhất đó là【 Cửa Hàng 】.

Cái hệ thống này nhìn qua như đến từ nền văn minh ngoài vũ trụ thì không biết ở trong cửa hàng có xuất hiện các loại khoa học kỹ thuật sản vật như là phi thuyền vũ trụ hay không.

Nếu thật sự có mấy thứ này, Lê Nam cảm thấy nói không chừng mình thật sựu sẽ có suy nghĩ đi làm minh tinh. Nhưng mà trước đó cậu sẽ đem bản thân nộp lên quốc gia, sử dụng mấy cái công nghệ cao đó như thế nào thì đều do quốc gia quyết định.

Rốt cuộc nên lựa chọn như thế nào thì cậu cũng sẽ không biết được trước khi click mở cửa hàng.

Cho đến khi các loại sản phẩm của cửa hàng rơi vào trong mắt Lê Nam. Đôi mắt cậu hơi co lại, cảm xúc dâng trào.

Lọt vào trong tầm mắt chính là hai hàng gồm mười mục sản phẩm nhưng mà chỉ mở khóa hai cái đằng trước. Tám mục còn lại đều được hiển thị sưới dạng không xác định.

Nguyên nhân chân chính khiến cho cảm xúc của Lê Nam biến hóa là hai sản phẩm duy nhất kia.

[ Thuốc khôi phục thể chất nhanh chóng ] - Giá bán: 100/ 1 bình ( Số lượng: 10 )

[ Buff miễn dịch 50% chấn thương ] - Giá bán: 100.000/ 1 ngày( Số lượng: 1 )

Đây là cái gì?!

Trái tim của Lê Nam càng ngày càng đập nhanh, cậu mơ hồ nghĩ ra một ý tưởng. Tuy rằng ý tưởng đó còn chưa rõ ràng nhưng cũng khiến cậu phấn khích không thôi.

Lê Nam trái tim bùm bùm nhảy đến cực nhanh, hắn mơ hồ sản sinh một cái ý tưởng, còn không rõ ràng, cũng đã làm hắn kích động không thôi.

【 Cửa hàng hệ thống mỗi tuần sẽ làm mới một lần, tần suất xuất hiện sản phẩm sẽ thay đổi. Có tỷ lệ nhất định liên quan đến đồ vật mà ký chủ hy vọng nhất.】

Lê Nam:?!

Lê Nam cảm thấy lúc trước không phải bầu trời rơi bánh có nhân, bây giờ mới chính xác là bầu trời rơi bánh có nhân!

Hơn nữa cái bánh này nó lại vừa to vừa thơm!!

Lê Nam không biết cố gắng mà nuốt nướcbọt, một bàn tay ấn xuống trái tim nhỏ của chính mình để bình tĩnh lại,『 Mấy sản phẩm này …… Ờ, thật sự có tác dụng à? Tao có thể mang ra cho người khác dùng không? Còn có cái này nữa ……』

Vấn đề muốn hỏi quá nhiều, trong lúc nhất thời Lê Nam không tổ chức được ngôn ngữ. Nhưng sự biến hóa trong giọng nói của cậu thì hệ thống không cần xem số liệu phân tích cũng có thể phát hiện ra.

【 Sản phẩm xuất hiện ở trong cửa hàng hệ thống chỉ giới hạn cho một người là ký chủ sử dụng.】

Không chờ Lê Nam thất vọng thì hệ thống lại bổ sung thêm một câu,【 Nhưng nếu ký chủ nỗ lực hoàn thành nhiệm vụ, chờ cấp bậc của cừa hàng hệ thống tăng lên thì nói không chừng có thể đổi được đạo cụ [ Thẻ Tặng Sản Phẩm ], có thể đem đồ vật của hệ thống chuyển tặng cho người khác, người được tặng có thể dùng sản phẩm của hệ thống. 】

Lê Nam:!!!

『 Nói như vậy……Cho dù là bệnh ung thư của mẹ tao cũng có thể ……』

【 Nếu ký chủ nỗ lực hoàn thành nhiệm vụ, tát cả đều có khả năng.】

Lê Nam nhắm mắt, thật ra khi cậu nhìn thấy sản phẩm của hệ thống trong nháy mắt thì cậu nghĩ đến rất niều việc, không chỉ có bệnh ung thư của nữ sĩ Lê Văn Thanh mà còn có cậu—— nếu trước khi trọng sinh cậu có được mấy đạo cụ thần kỳ này thì cậu có thể giải quyết nhanh chóng những thương tật ở chân, tổn thương ở eo hay những loại bệnh đã hành hạ cậu, làm cậu không thể không giải nghệ, thậm chí là không có di chứng gì hay không?

Thậm chí có thể liều mạng hơn trong lúc luyện tập, không có nỗi lo mà tiếp tục nhảy, trượt——

Nói như vậy thì cậu thật sự có khả năng bước lên đài lãnh tưởng tối cao đó.

Lê Nam cảm thấy chưa có thời khắc nào mà trái tim của cậu lại đập nhanh như bây giờ chưa từng có một khắc, hắn trái tim như thế kịch liệt mà nhảy lên.

Vì người nhà, vì lý tưởng, vì sắc màu vàng kim thoáng qua trong giấc mộng.

·

Thời điểm Thẩm Húc Đông nhận được điện thoại của giáo viên nói rằng Lê Nam bị sốc nhiệt thì lập tức quay trở lại.

Nhưng mà ông vẫn giữ nguyên thái độ nghi ngờ đối với việc Lê Nam bị bệnh.

Dù sao thì ông mới vừa đưa Lê Nam vào Cung Thiếu Niên thì cũng không thể qua một thời gian ngắn liền bị sốc nhiệt được đúng không?

Thân thể của Lê Nam vẫn luôn khỏe mạnh, từ khi sinh ra đã được nuôi dưỡng cẩn thận. Khi còn nhỏ còn bị bà ngoại nuôi béo một thời gian, sau đó bị Thẩm Húc Đông ngăn lại hành vi ăn uống vô độ này thì mới dần dần khôi phục lại hình thể bình thường.

Nhưng sau này lớn lên phát triển chiều cao thì nhìn qua ngày càng gầy.

Số lần mắc bệnh trước sau như một rất ít.

Sao có thể vừa đi Cung Thiếu Niên liền bị bệnh?

Kết hợp với việc lúc nãy Lê Nam nói không muốn đi học thì Thẩm Húc Đông có lý do nghi ngờ Lê Nam bởi vì không muốn đi học mà giả bệnh.

Chỉ là ông cùng với vợ rất coi trọng việc học tập của Lê Nam. Việc nói dối giả bệnh chưa từng xảy ra, xuất phát từ sự tin tưởng đối với con trai của mình, Thẩm Húc Đông cuối cùng vẫn quyết định đi xem một cái.

Thẩm Húc Đông Ở Cung Thiếu Niên gặp được giáo viên đang chờ mình thì liền đi theo một đường đến phòng y tế. Khi đến nơi liền thấy mặt của con trai đỏ bừng, trên trán tràn đầy mồ hôi mà trong khi đó đang ở trong phòng điều hòa. Rõ ràng không bình thường.

THẩm Húc Đông bị dọa, vội vàng đi qua sờ trán của Lê Nam,” Tiểu Nam? Có phải bị sốt hay không? Cơ thể có khó chịu không?”

Lê Nam từ trong niềm vui ban nãy tỉnh táo lại, phát hiện ba cậu mặt mày sốt ruột lo lắng cho mình. Giao diện nửa trong suốt ở trước mắt nhìn qua rất vướng víu, Lê Nam ở trong lòng kêu vài tiếng hệ thống bảo nó tắt giao diện đi.

“Ba, con không có việc gì.” Lê Nam hơi xấu hổ, thật ra cậu không bị sốc nhiệt. Chẳng qua là không có tâm trạng đi học nên thuận theo lời nủa thầy Lâm thôi, “ Con nghỉ ngơi một lát thì cảm giác đỡ hơn nhiều rồi ba.” 

Thẩm Húc Đông nhíu mi lại, đánh giá Lê Nam từ trên xuống dưới. Thấy trên mặt cậu xác thật không có biểu hiện gì khó chịu mới thoãng nhẹ nhõm.

Tuy rằng bị sốc nhiệt không phải bệnh gì nặng nhưng cũng phải chịu không ít đau khổ.

Không chỉ có con cái chịu khổ, người lớn trong nhà đoán chừng cũng phải lo lắng vài ngày.

Không có việc gì liền tốt.

“Ba.” Lê Nam kéo góc áo của Thẩm Húc Đông, đôi mắt sáng lấp lánh mà nhìn Thẩm Húc Đông, “Con là thật sự không muốn học đàn guitar, ba giúp con đổi sang khóa học múa ballet đi nha ba.”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play