Đám thuộc hạ của Từ Viên Khang đi tới lôi Phương Hải Ninh tới trước mặt anh. Bộ dạng của bà ta lúc này trông thật thê thảm, tóc tai thì bù xù, quần áo dính đầy bụi bẩn, khóe miệng còn dính chút máu tươi.
Từ Viên Khang : “ Bà còn điều gì muốn nói nữa hay không? ”
Phương Hải Ninh nghe câu hỏi này của anh thì nở nụ cười mỉa mai :
" Phương Hải Ninh tao hôm nay rơi vào tay mày, mày muốn giết hay muốn hành hạ thì tùy mày. Cuộc đời tao đã làm rất nhiều việc, nhưng điều làm tao hối hận nhất chính là để bà ta còn sống trên cõi đời này, nếu như lúc đó tao hạ quyết tâm giết chết bà ta thì bây giờ chúng ta vẫn có thể là mẹ con." Phương Hải Ninh vừa nói vừa nhìn Phan Mỹ Dung bằng ánh mắt căm hờn.
Từ Viên Khang gật đầu : " Được, nếu như bà đã một lòng tìm chết thì tôi toại nguyện cho bà. " Nói rồi Từ Viên Khang nâng khẩu súng lên hướng về phía Phương Hải Ninh chuẩn bị bóp cò, nhưng khi ngón trỏ anh vừa chạm vào cò súng thì Trình Lạc chạy tới ngăn cản.
Từ Viên Khang : “ Em làm gì vậy bỏ tay anh ra. ”
“ Anh không thể giết bà ta được. ”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT