Có người hỏi khéo, có người hỏi thẳng. Thông thường, cô chỉ nói qua loa vài câu rồi lảng đi chuyện khác. Nhưng lần này, ánh mắt của Chu Ban Trưởng rất sáng, rõ ràng là muốn biết cho bằng được.
Doãn Tiểu Mãn biết Chu Ban Trưởng không có ý xấu, chỉ là muốn tìm hiểu về kỹ năng nấu ăn của cô. Là đầu bếp, ai cũng quan tâm đến nguồn gốc và sự truyền thừa của tay nghề. Nhưng khổ nỗi, cô làm gì có sư phụ nào đâu!
Cô chớp mắt nói: “Nhà chúng tôi vẫn làm ruộng thôi.”
Chu Ban Trưởng lập tức tỏ vẻ không tin:
“Không thể nào!”
Nhưng rồi như nhận ra mình hơi thất lễ, anh lại cố gắng cười và giải thích:
“À, cái này… là tôi hỏi hơi nhiều rồi. Tẩu tử đừng để bụng. Tôi đôi khi nói chuyện không suy nghĩ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT