Trước kia, số người trên đảo đơn giản hơn. Các chiến sĩ được nhà nước trợ cấp lương thực nên tất nhiên sẽ ăn tại nhà ăn, điều này không có gì để bàn. Nhóm chuyên gia có thực đơn riêng, cũng không liên quan đến bên ngoài.
Duy chỉ có hai gia đình bọn họ, trước kia đều đã quen với cuộc sống trong quân đội, nên vẫn theo quy tắc sinh hoạt ấy.
Bình thường cũng chẳng hay vào nhà ăn ăn cơm, có chăng thì thỉnh thoảng đến lấy chút cá tôm hay hái ít hoa quả, nhưng cũng chỉ có mấy miệng ăn, có thể lấy bao nhiêu chứ?
Vì vậy, mọi người cứ thế lấy đồ ăn trong nồi mà ăn, cũng không cảm thấy có gì không ổn cả.
Nhưng hiện tại, số người đến ngày càng đông, trình tự cũng ngày càng phức tạp.
Ví dụ như trước đây, những người đến sớm nhất đều là công nhân kỹ thuật, toàn bộ là đàn ông, công việc vất vả, chỉ cần lo cho họ ăn uống đầy đủ là được, họ chẳng quan tâm đến việc ăn gì, càng không có chuyện tự mình lên núi hái trái cây. Nếu có thời gian, họ thà ngủ còn hơn.
Nhưng lần này, những người lên đảo hầu như đều dắt theo cả gia đình. Mặc dù trước khi họ lên đảo, đoàn đã sắp xếp công việc dựa theo năng lực của từng người, nhưng cuối cùng cũng không thể giữ bí mật khi số lượng người quá đông.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT