Doãn Tiểu Mãn rất muốn vì mọi người làm chút gì đó.
Nhưng cô có thể tự mình hiểu lấy. Trong hoàn cảnh hoàn toàn xa lạ, nếu cô có thể chăm sóc tốt cho hai đứa trẻ, không để người trong quân đội phải bận tâm thêm, thì đó đã là điều tốt nhất mà cô có thể làm lúc này.
Vì thế, cô dẫn theo hai đứa nhỏ trở về nhà mới.
Tinh thần của trẻ con lúc nào cũng là tốt nhất. Dù đêm qua khi đến nơi, Đại Bảo và Nhị Nữu đã mệt đến mức không bước nổi một bước, nhưng chỉ cần ngủ một đêm, cả hai đã như được nạp đầy năng lượng.
Chẳng cần Doãn Tiểu Mãn phải quản, hai đứa nhỏ đã chạy vòng quanh trước nhà và phía sau nhà một lượt, sau đó trở về với khuôn mặt đầy hớn hở.
“Mẹ, về sau con sẽ ở đây sao?” Nhị Nữu là người đầu tiên chạy tới ôm lấy Doãn Tiểu Mãn, ngẩng đầu, tràn đầy mong đợi hỏi.
“Đúng vậy, về sau chúng ta sẽ sống ở đây. Thế nào, Nhị Nữu có thích không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT