Nói đến đây, cô cười cười:
“Đúng là trùng hợp thật. Hôm qua cháu vừa đi lên huyện mua ít lương thực, nếu hai vị đến sớm hơn hai ngày, e rằng cũng không có mà ăn đâu.”
“Còn những món khác...”
Cô đảo mắt nhìn một lượt các món trên bàn, giọng điệu chân thành:
“Nhà chúng cháu sống gần biển, muốn ăn mấy thứ này cũng không khó. Ngược lại, thịt mới là món quý, lần này nhờ có hai vị, nếu không thì cả năm nhà cháu cũng chẳng biết được ăn mấy lần.”
Nói đến đây, cô nhìn sang Đại Bảo và Nhị Nữu. Không đợi cô lên tiếng, hai đứa trẻ đã đồng thanh hướng về phía kỹ sư Ninh và Hoa Lão nói:
“Cảm ơn gia gia!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play