[ TRÙNG SINH, TÔI LÀM LẠI TỪ ĐẦU* ] - Phần 2/3

(*Tên truyện do editor đặt )

Tác giả : 雨在夏

Đề cử : Meo Meo

Editor : Língg

________________________________

5.

"Cô Nhan, chúng tôi đều biết cha cô là người đầu tư nhiều nhất cho bộ phim này. Nhưng cô Tần Lôi là người đầu tư nhiều thứ hai, cô ấy muôn vị trí nam hai này." Nhà sản xuất* giải thích với tôi.

(* producer )

Tôi vừa nghe đã hiểu tất cả.

Tần Lôi là phú bà hơn 40 tuổi. Đời trước, lúc Tịch Phong vừa có chút danh tiếng, Tần Lôi đã vươn cành ô liu ra mời hắn.

Tịch Phong từng coi đây là chuyện cười, kể cho tôi nghe. Hắn nói: “Anh có người bạn gái vừa xinh đẹp vừa quý phái, sao có thể để ý tới bà già kia ?”

Đời này, sau khi bị tôi từ chối, không nghĩ tới hắn ta lại chủ động tìm tới Tần Lôi.

Chắc là phải bỏ ra vài thứ mới có được vị trí nam hai này.

Thật sự khiến người khác buồn nôn.

Nhưng phim cũng đã khởi quay. Nếu như giờ thay người, mất tiền là chuyện nhỏ, sợ Tịch Phong mượn dư luận bán thảm, hắt nước bẩn lên người Úc Thừa Hạo mới là chuyện lớn.

Chưa kể Tần Lôi còn từng hợp tác với cha tôi. Không nhất thiết vì Tịch Phong mà đắc tội bà ta.

Tôi nhịn xuống cảm xúc trong lòng, cùng Úc Thừa Hạo tới trường quay.

Vừa xuống xe, Úc Thừa Hạo đã bị đạo diễn gọi đi rồi.

Tôi tự mình đi dạo khắp trường quay.

Đột nhiên ai đó vỗ vai tôi một cái.

“Trở về nhanh vậy --”

Tôi xoay người lại, im bặt.

Tịch Phong mỉm cười nhìn tôi, quơ quơ ly trà sữa trong tay.

Sắc mặt tôi lạnh xuống: “Có việc gì ?”

“Anh mua trà sữa cho tất cả mọi người trong đoàn, ly này là cho em. Anh nhớ em thích uống vị dâu tây nhất.”

Hắn đưa ly trà sữa cho tôi.

Tôi không nhận, hắn lại kiên nhẫn cắm ống hút, đưa tới khóe môi tôi.

“Em thử đi. Trước kia em thích uống trà sữa hãng này nhất, 7 năm sau cũng không còn nữa rồi.”

Tôi không nhịn được nữa, trực tiếp gạt đổ cốc trà sữa.

“Tịch Phong, đừng có chọc tôi. Tôi nhìn thấy anh là thấy buồn nôn.”

Tịch Phong cũng không tức giận, hắn ngồi xổm người, nhặt cốc trà sữa lên, ném vào thùng rác. Dùng giọng điệu cưng chiều nói với tôi:

“Nhan Nhan, em vẫn tùy hứng như vậy. Em tức anh nên mới ký hợp đồng với người khác đúng không ?”

Tôi cười haha.

“Tịch Phong, anh vẫn tự luyến ghê nhỉ ? Anh tưởng anh bán mình cho Tần Lôi là có thể nổi tiếng á hả ?”

Vừa dứt lời, sắc mặt Tịch Phong trắng bệch.

Nhưng hắn rất nhanh đã trấn định lại, mặt dày ngụy biện.

“Tại vì em không ký với anh, nên anh mới vội vã cầu cứu người khác. Nhan Yên, anh biết em còn đang giận anh. Nhưng mấy chuyện này đều là chuyện đời trước rồi. Em và anh bắt đầu lại từ đầu không tốt sao ? Người anh yêu nhất trước sau đều chỉ có em mà thôi.”

Lời nói này, cứ như tôi là phú bà, đánh mông bắt hắn nói ra ấy.

Đúng là vô liêm sỉ.

“Tịch Phong, người anh yêu nhất trước giờ chỉ có anh mà thôi. Anh tới tìm tôi nói nhiều lời hư tình giả ý như vậy, không phải là vì muốn tôi cho anh diễn nam chính à ?”

Tôi không khách khí vạch mặt hắn, khinh bỉ nhìn hắn:

“Trước kia tôi còn tưởng cô trợ lý bé nhỏ kia là tình yêu chân thành của anh cơ. Không nghĩ tới cô ta còn chưa xuất hiện, anh đã ở bên phú bà. Anh muốn lãng phí bản thân kiểu gì thì tùy, tôi không quản. Nhưng nếu anh còn dây dưa với tôi, tôi sẽ khiến anh tới nam hai cũng không được diễn.”

Nói xong, tôi xoay người rời đi, nhưng Tịch Phong giận dữ hét lớn:

“Em tưởng Úc Thừa Hạo là người tốt à ? Em biết chuyện của hắn không ?”

“Anh cho em biết, hắn là con trai của tên hi.ế.p d.âm. Cha hắn h.i.ế.p d.â.m mẹ hắn, lúc ngồi tù bị bệnh ch.ế.t. Mẹ hắn vì không thể phá thai nên sinh hắn ra, nhưng lại hận không thể bóp ch.ế.t hắn. Nhìn hắn một chút bà ta cũng thấy buồn nôn.”

“Người trưởng thành trong môi trường như vậy, tâm lý đã sớm vặn vẹo, chưa kể hắn còn là khởi đầu của tội lỗi.”

Tôi dừng bước, lạnh lùng quay đầu nhìn hắn.

Tịch Phong bị ánh mắt tôi dọa, đờ người trong chốc lát.

“Nhan Yên, Úc Thừa Hạo vốn là con ma chế,t sớm, sớm muộn hắn cũng 44. Em ký hắn, kiểu gì cũng là phí công vô ích, không bằng ----”

Không chờ hắn nói xong, tôi đạp một phát vào bụng hắn.

Tịch Phong lảo đảo ngã xuống đất, không tin được nhìn tôi:

“Nhan Yên, em đạp anh ?”

Tôi mỉm cười, âm thanh hung tợn:

“Người của tôi, không tới lượt anh quơ tay múa chân. Nếu như anh còn chưa rõ vị trí của mình, đừng nói đạp anh, tôi còn đạp trên bia mộ anh được kìa.”

Trong mắt Tịch Phong tràn ngập sự ngạc nhiên.

Đại khái là tới hiện tại, hắn mới ngừng ảo tưởng có thể cứu vãn mối quan hệ của chúng tôi.

Trước kia tôi yêu hắn sắp điên rồi, để hắn nghĩ rằng, dù hắn đổi xử với tôi như nào, chỉ cần hắn ngoắc tay, tôi liền quay đầu lại.

Nhưng tôi đã không còn là tôi của trước kia từ lâu rồi.

Tôi đã từng trải qua sự phản bội trong tình yêu, từng bị dư luận tấn công, sự nghiệp từng đứt gánh giữa đường. Tôi không còn dễ dàng tin tưởng bất kỳ ai, chứ nói gì người đã tổn thương tôi nhiều nhất - Tịch Phong.

Lúc này, Tịch Phong cuối cùng cũng nhận rõ hiện thực, chậm rãi đứng lên, chật vật rời đi.

Tôi quay đầu.

Nhưng thấy Úc Thừa Hạo đứng dưới gốc cây ngô đồng khô héo cách đó không xa, sắc mặt thê lương như chiếc lá héo khô.

6.

Trái tim tôi đau nhức.

Trước kia, tôi cứ ngỡ Úc Thừa Hạo gặp chuyện gì nên mới nhảy lầu 44, chỉ cần thay đổi quỹ đạo cuộc đời anh, việc nhảy lầu sẽ không xảy ra.

Lại không nghĩ tới, anh lại có chuyện xưa như vậy.

Tôi đi tới bên Úc Thừa Hạo, nhìn anh yên tĩnh đứng trong bóng tôi, đột nhiên có chút kích động. 

Tôi muốn ôm anh.

Nhưng trước khi tôi đưa tay ra, Úc Thừa Hạo đã mở miệng trước.

“Trước kia tôi không nói cho em biết, là sợ em rời xa tôi. Hiện tại em biết rồi, nếu như em muốn hủy bỏ hợp đồng, tôi đồng ý.”

Giọng anh khàn khàn mệt mỏi, bàn tay siết tới mức trắng bệch.

Tôi hỏi anh: “Hủy hợp đồng ? Ai nói với anh tôi muốn hủy hợp đồng ?”

Úc Thừa Hạo ngạc nhiên ngẩng đầu: “Em không ngại ?”

"Tôi là người đại diện, nhất định sẽ chịu trách nhiệm với anh." Tôi vừa cân nhắc vừa nói.

“Những việc này, Tịch Phong có thể tra thì người khác cũng có thể tra được. Cần mau chóng tạo cho anh một lý lịch sạch sẽ.”

Đôi mắt Úc Thừa Hạo lấp lánh, nhưng thân thể anh vẫn cứng đờ.

Tôi tiếp tục an ủi anh: “Đương nhiên, không phải tôi nói lý lịch anh không ra gì. Anh có thể trưởng thành trong hoàn cảnh ấy chứng tỏ anh có lý trí tốt hơn so với người thường, càng đáng được tôn trọng. Tôi tạo cho anh một lý lịch sạch sẽ, chỉ là để anh không phải chịu càng nhiều sự dè bỉu, soi mói. Anh hiểu không ?”

Úc Thừa Hạo không trả lời, chỉ lẳng lặng nhìn tôi. Khóe mắt càng ngày càng hồng.

“Nhìn tôi chằm chằm như vậy làm gì ? Trên mặt tôi dính gì à ?”

Tôi sờ sờ mặt, một giây sau, anh ôm lấy tôi.

Cái ôm này làm xương sườn tôi đau nhói. Nhưng tôi vẫn đưa tay ra, động viên vỗ lưng anh.

Tôi chỉ muốn nói ba chữ đơn giản -- Tôi ở đây.

"Cảm ơn em, Yên Yên." Úc Thừa Hạo nhẹ giọng nói bên tai tôi.

Tôi sửa lại lời anh: “Anh nên gọi tôi là bà chủ.”

Úc Thừa Hạo không đáp lại.

Tôi lại dặn.

“Đây là bộ phim đầu tiên anh đóng vai nam chính, nhớ diễn cho tốt, đừng gây chuyện. Để tôi kiếm được cả núi tiền mới là việc chính. Nếu Tịch Phong khiêu khích anh, anh cứ kệ hắn, được không ?”

"Không thành vấn đề." 

Úc Thừa Hạo vui vẻ nói, thanh âm lành lạnh như lông chim sượt qua lòng tôi.

“Anh ký với tôi, tôi chắc chắn sẽ không làm anh hối hận.”

“Được, Yên Yên.”

7.

Úc Thừa Hạo nói được làm được. Trong suốt quá trình quay phim đều chuyên tâm diễn xuất, chưa bao giờ gây chuyện.

Nghe bảo Tịch Phong nhiều lần khiêu khích anh, nhưng Úc Thừa Hạo coi hắn là không khí, còn không thèm liếc nhìn hắn.

Mà người trong đoàn phim cũng bưng cao giẫm thấp. Ai nấy đều vây quanh Úc Thừa Hạo, ghẻ lạnh nam hai Tịch Phong.

Làm lơ còn khiến người ta cáu hơn đối đầu nhiều.

Mà sự chú tâm của Úc Thừa Hạo cũng nhận lại được thành quả xứng đáng.

Bộ phim này giống hệt đời trước, trở thành hắc mã trong kỳ nghỉ hè, lưu lượng liên tục tăng cao.

Fan Úc Thừa Hạo tăng lên từng ngày, giang cư mận liên tục khen anh khí chất cao quý, lạnh lùng, càng khen anh diễn xuất nhập tâm.

Sức ảnh hưởng còn cao hơn Tịch Phong của đời trước.

Lịch trình của Úc Thừa Hạo ngày càng bận rộn, một mình tôi kham không nổi.

Tôi quyết định tuyển một trợ lý cho anh.

Đối với việc này, Úc Thừa Hạo có hơi bài xích.

“Chỉ cần hai người chúng ta thôi có được không ? Tôi không cần trợ lý, tôi có thể tự chăm sóc bản thân.”

Tôi dụ dỗ anh: 

“Nhưng nhiều lúc tôi không phân thân được, tôi muốn có thêm thời gian nghỉ ngơi.”

Úc Thừa Hạo im lặng, ngầm chấp nhận chuyện tuyển trợ lý.

Không nghĩ tới lần tuyển này lại gặp người quen cũ.

Một người tên là Đổng Thiến Thiến tới phỏng vấn.

Mà cô ta, chính là trợ lý đời trước của Tịch Phong, cũng là đối tượng ngoại tình của hắn ta.

8.

Đổng Thiến Thiến viết một bài tiểu luận gửi cho Úc Thừa Hạo, nhiệt liệt bày tỏ sự yêu thích của cô ta với anh.

Từng câu từng câu đều giống y hệt lúc cô ta viết cho Tịch Phong ở đời trước.

“Người khác chỉ thích dáng vẻ anh tỏa sáng trên sân khấu. Nhưng em thì không giống họ, em chỉ quan tâm anh có mệt không, có vui không ?”

Năm đó Tịch Phong còn cảm động rớt nước mắt.

Hóa ra bài tiểu luận này cũng chẳng phải viết riêng cho hắn, mà là ném lưới thu cá.

Cái cô Đổng Thiến Thiến này cũng trà xanh thật chứ. Năm đó cô ta dựa vào việc làm nũng, ngốc nghếch hâm mộ các thứ để được Tịch Phong thương tiếc.

Hai người lén ở bên nhau sau lưng tôi, nhưng lại tiếc tài nguyên của tôi. Đành chấp nhận làm một đôi uyên ương không biết chịu khổ.

Mãi tới khi công ty cha tôi có vấn đề, phải tuyên bố phá sản.

Đổng Thiến Thiến mới thuyết phục Tịch Phong đá tôi, sau đó thành lập công ty riêng.

Một chiêu rút củi đáy nồi này gần như khiến tôi rơi vào tuyệt cảnh.

Mà Tịch Phong vì muốn được nổi tiếng, dội nước bẩn lên người tôi.

Lúc này, người không quyền không thế như tôi chẳng có cách nào đáp trả.

Chỉ có thể chịu đựng sự chửi rủa vô lý của fan Tịch Phong dành cho tôi, toàn bộ cuộc sống đều lộn xộn hết lên.

Đời trước tôi rơi xuống đáy vực, cũng liên quan tới Đổng Thiến Thiến.

Dù đời này tôi đã sớm tham gia vào công việc trong công ty cha, có thể tránh khỏi vấn đề trước kia.

Nhưng sự xuất hiện của Đổng Thiến Thiến vẫn khiến tôi thấy bất an.

Không biết thái độ của Úc Thừa Hạo với cô ta sẽ như nào.

9.

Tôi lặng lẽ tới ngoài phòng phỏng vấn.

Tới vòng cuối cùng, còn dư lai mấy người, do Úc Thừa Hạo tự mình phỏng vấn.

Tôi nghe được giọng điệu e thẹn của Đổng Thiến Thiến:

“Anh Hạo, em viết thư cho anh, anh đọc qua chưa ?”

Úc Thừa Hạo trả lời:

“Đọc qua rồi. Cảm ơn em đã thích tôi.”

Đổng Thiến Thiến không nhịn được kích động:

“Vậy để em ở cạnh anh, chăm sóc anh nhé.”

Úc Thừa Hạo nhất thời im lặng.

Tôi nín thở, lòng bàn tay đầy mồ hôi.

Sau đó, tôi nghe thấy Úc Thừa Hạo nghiêm túc trả lời:

“Nếu như là fan, tôi rất cảm ơn em vì bức thư này. Nhưng làm nhân viên thì không được, như vậy sẽ lẫn lộn tình cảm vào công việc, khó tránh khỏi những lúc không lý tính, sẽ không làm tốt được công việc.”

Câu trả lời chung chung ấy khiến Đổng Thiến Thiến không chịu được oan ức nói:

“Nhưng, nhưng em thực sự rất yêu thích anh. Anh cho em một cơ hội đi mà...”

Giọng điệu yếu đuối xen lẫn nghẹn ngào.

Chắc giờ cô ta đang lệ rơi đầy mặt, khiến người tiếc thương.

Nhưng Úc Thừa Hạo thì không.

“Đổng Thiến Thiến, em càng thích tôi, tôi càng không thể nhận em.”

“Tôi cũng có người tôi thích, cô ấy cũng trong đoàn đội. Nếu cô ấy thấy em bên cạnh tôi, cô ấy sẽ hiểu lầm.”

Tôi hơi sững người, sau đó trái tim đập như trống.

Đoàn đội chúng tôi ? Không phải chỉ có hai người là tôi với Úc Thừa Hạo à ?

Anh ấy thích tôi ?

Chuyện từ lúc nào thế ?

Tôi ép buộc chính mình tỉnh táo lại. Sau khi bị Tịch Phong phản bội, tôi không thể toàn tâm toàn ý hết lòng yêu một người như đời trước nữa.

Chưa kể Úc Thừa Hạo là nghệ sĩ của tôi, giải quyết việc chung mới là việc chính.

Tôi che hai tai nóng hổi, quyết định giả vờ không nghe thấy.

Chỉ là sau khi Đổng Thiến Thiến rời đi, tôi sai người tiễn cô ta một đoạn, đồng thời giả bộ vô tình nói với cô ta"

“Đoàn đội của Tịch Phong đang tuyển trợ lý đó.”

Ngược lại tôi muốn xem xem, đời này họ có dám "Tình cường hơn tiền" không.

10.

Tôi xem cả ngày mới miễn cưỡng tuyển được một trợ lý.

Ba ngày sau tôi nhận được tin tức, Đổng Thiến Thiến thành công trở thành trợ lý của Tịch Phong.

Mà Úc Thừa Hạo thì tuyển một nam trợ lý trầm mặc ít nói.

Sau đó là một quãng thời gian cực kỳ bận rộn. Tài nguyên ùn ùn tới với Úc Thừa Hạo, tôi chọn vài bộ phim đời trước có danh tiếng tốt, giúp anh đứng vững bước chân trong giới giải trí.

Úc Thừa Hạo là người theo đuổi trường phái thực lực, không muốn nhận phim nát, không muốn kiếm tiền nhanh chóng. Dù là vai chính hay vai phụ, anh đều toàn tâm toàn lực diễn xuất. 

Tuy anh không nhanh nổi bằng thần tượng lưu lượng, nhưng dư luận thì không ngừng khen ngợi anh.

Tịch Phong cũng giống tôi, từ 7 năm sau xuyên về. Đương nhiên hắn cũng biết bộ phim nào sẽ nổi tiếng.

Nhưng hắn vẫn giống đời trước, lựa chọn vai diễn nhàn hạ, chỉ muốn nhanh chóng kiếm tiền. 

Trước kia tôi từng khuyên hắn hãy chuyển sang phái thực lực, nhưng Tịch Phong nói tôi phiền, trách tôi không tin mị lực của hắn.

Có điều, có Tần Lôi nâng đỡ, lại có khí chất thần tượng đã tu luyện 7 năm, hắn cũng có không ít fan.

Con đường diễn xuất của hai người không giống nhau, nên rất khó tranh dành tài nguyên.

Mãi tới khi bộ phim  《 Lá Khô 》 bắt đầu tuyển diễn viên.

Mà bộ phim này, chính là bộ phim đời trước đã giúp Úc Thừa Hạo đạt được giải thưởng ảnh đế.

________________________________

Nay full bộ này nhé.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play