Chuyện này cũng khiến cho đồng môn, cũng chính là nhị ca của nguyên chủ - Cố Thừa Nghiệp biết đến, cho nên hắn hoàn toàn có thể mượn chuyện này để bịa một lời cực kỳ đáng tin, căn bản cũng không sợ bị người Cố gia vạch trần.

"Vậy là quá quá tốt luôn rồi ấy chứ, ngươi có biết Hạ đại phu trước đây làm việc trong thôn của chúng ta không, cuối mùa xuân năm nay ông ấy lên núi hái thuốc, rồi bị tai nạn lăn xuống dốc núi, cứ thế mà qua đời. Hiện tại, người nào trong thôn mà bị bệnh là phải chạy chữa lên trấn trên, nếu như ngươi có thể trị bệnh, ngược lại là giúp đỡ được cho rất nhiều người, đỡ tốn công phải đi đường xá xa xôi."

"Vậy để ta chuẩn bị chút dược liệu, ta sẽ cố gắng hết sức xem bệnh cho người trong thôn, cũng xem như có thêm một nghề để làm đi."

"Đúng đúng đúng, ngươi nói có lý đó, công việc này đôi bên đều có lợi mà."-Trưởng thôn nói đến đây mới phát hiện mình hơi lạc đề, lúc này ông ấy có hơi hơi ngượng ngùng nói: "Còn về chuyện ngươi xin ta một khoảng đất trống để lợp nhà ấy, ta thấy ngươi phải xem xét kỹ lưỡng trước khi quyết định, mặc dù thi công xây nhà ngay bây giờ thì chắc chắn là sẽ xây được thôi, nhưng xây nhà đâu phải chuyện làm một tới hai ngày là xong, ít nhất cũng phải là 1-2 tháng."

Ông ấy nói đến đó thì hơi do dự, có chút muốn nói lại thôi: "Nếu như các ngươi không chê, nhà ta ngược lại có một khu nhà cũ có thể chuyển giao cho các ngươi, có điều bắt buộc phải sửa lại nóc phòng."

Cố Thừa Duệ nghe xong thì sửng sốt một chút, sau đó hắn gật đầu đồng ý nói: "Ngài nói có lý, không biết là khi nào chúng ta có thể đi xem phòng ở của mình nhỉ?"

"Phòng ở nằm ngay tại cửa thôn dưới chân núi ấy, đợi một hồi cho tóc của ngươi khô lại, là đi được rồi. Nếu như hai người vừa ý, ta sẽ lập tức tìm người sửa cái nóc lại."

"Vậy đa tạ ngài đã giúp đỡ, sau này nếu ngài có việc gì cần nhờ đến vợ chồng chúng ta thì ngài tự nhiên cứ mở miệng nhé."

"Đây là chuyện ta phải làm, sau này nếu các ngươi có thời gian rảnh thì đến nhà ta chơi nhé."- Trưởng thôn cười gật đầu nói.

Sau đó, hai người lại tiếp tục trò chuyện một hồi.

Chờ đến khi tóc của Cố Thừa Duệ đã khô lại không ít, thuốc cũng đã nấu xong.

Chu Oánh múc thuốc ra hai bát đưa cho hai con người đang lạnh phát run kia.

Hai người uống thuốc xong, hai vợ chồng Tiền Gia Hỉ cảm ơn xong thì vội ôm Thiết Ngưu đi về nhà.

Mà trưởng thôn thì dẫn theo vợ chồng bọn họ đi xuống dưới núi xem phòng ở.

Tuy nhiên, có điều mà bọn họ không ngờ tới, phòng ở được xây ở nơi cách bờ sông khoảng chừng ba mươi mét, nhà sát vách chính là nhà của Điền Gia Vượng.

Trưởng thôn mở cửa đi vào trước một bước, ông ấy nói: "Các ngươi vào xem xem có vừa ý hay không."

"Vậy chúng ta không khách sáo nữa đâu."- Cố Thừa Duệ nói xong thì cùng Chu Oánh đi vào quan sát căn nhà này.

Cái nhà này nhìn không lớn, vào cửa chính là sân nhà rộng khoảng 30m2, đối diện với cửa là một cái bàn có thể đặt ở giữa nhà, ở phía đông có một cái giường, có thể xây phòng ngủ, phía tây là một cái phòng nhỏ rộng chưa đầy 20m2.

Thông với đầu đông là một căn phòng cũng nhỏ, rộng chừng đâu 10m2 thôi, bên trong có hai cái bếp lò nằm cạnh nhau, có thể hỗ trợ cho công việc ở phòng bếp.

Sau khi đã quan sát sơ lược, Cố Thừa Duệ nhìn thoáng qua bức tường, nếu như hắn đoán không lầm, mấy bức tường đỡ nắng đỡ gió này đều là dùng vôi vữa trát lên, vừa kiên cố mà còn trơn nhẵn khiến cho hắn cực kỳ vừa lòng.

Có điều trên nóc của cái nhà này đâu đâu cũng là lỗ thủng, xà nhà nhìn cũng đã mục nát hết rồi, xem ra phải thật sự sửa lại như lời trưởng thôn nói thì mới vào ở được.

Về phần cửa sổ thì nơi đó chỉ còn lại có mấy song gỗ, cũng phải đổi mới lại hết.

Sau khi đã xem xong toàn bộ, hắn quay đầu nhìn về phía Chu Oánh hỏi: "Bé con, nàng thấy vừa ý không?"

"Tạm được, tạm thời nhiêu đây là đủ cho chúng ta ở rồi."

"Vậy quyết định là ở đây nha."

Sau khi hai người bàn bạc xong thì cùng đi về hướng trưởng thôn đang đứng đánh giá xung quanh phòng ở, Cố Thừa Duệ lên tiếng hỏi trưởng thôn: "Tiền gia gia, không biết phòng này cần bao nhiêu bạc để mua lại?"

"Cái nhà mục nát nàt, còn lại có mỗi mấy bức tường thì sao ta dám lấy bạc của các ngươi. Có điều, đất của cái nhà này là nguyên một mẫu, các ngươi trả hai lượng bạc tiền đất là đủ rồi."- Trưởng thôn nói xong thì dẫn hai bọn họ đi ra sân sau.

Sau đó, ông ấy chỉ vào khu đất trồng toàn là cải trắng: "Nơi này là vườn rau chiếm cũng kha khá diện tích, mấy năm này chúng ta đều trồng các loại rau củ ở đây, đầu xuân là các ngươi cứ việc thu hoạch vào thôi."

"Tiểu tử tạ ơn Tiền gia gia."- Cố Thừa Duệ chắp tay nói.

Trưởng thôn quay đầu hỏi: "Đã quyết định xong hết chưa?"

"Xong hết rồi ạ, lại phiền ngài giúp chúng ta triệu tập một ít công nhân để sửa sang nóc nhà lại."

"Dễ ẹc, vậy chúng ta nói sâu hơn nữa đi."- Trưởng thôn dứt lời thì dẫn theo Cố Thừa Duệ đi đến phía trước để bàn bạc lại chuyện sửa phòng ở.

Mà Chu Oánh bên này thì trở về trên núi, xa xa nàng liền nghe được tiếng chó sủa không lớn không nhỏ truyền đến, vội vàng bước nhanh về phía ngôi miếu trên núi.

Khi đến được ngoài miếu Mẹ, nàng mới phát hiện tiếng sủa là của con chó hoang được nàng ném đồ ăn cho trước đây, giờ nó đang sủa tới tấp vào mặt Cố Thừa Hỷ- người đang cõng cái gùi trên lưng.

Nàng chạy lên phía trước nói: "Thừa Hỷ đến rồi à, đệ vào trong ngồi nghỉ mệt xíu đi."

Nàng nói xong thì phất phất tay với con chó hoang đó, chờ nó đi rồi mới dẫn Cố Thừa Hỷ vào bên trong miếu Mẹ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play