Cùng Tướng Công Mang Không Gian Vật Tư Xuyên Về Cổ Đại Làm Ruộng

Chương 19


2 tháng

trướctiếp

Cố Thừa Duệ nghe xong thì trái tim như lệch một nhịp, hắn cảm thấy cực kỳ hồi hộp, bởi vì hắn nhớ tới trước đây Lạc đại phu có nhắc đến nạn hạn hán ở phương bắc.

Chẳng lẽ những giấc mơ kỳ lạ xuất hiện mấy đêm liền trong giấc ngủ của bé con, là điềm báo đang nhắc nhở nàng ấy sao.

Nếu là lúc trước, hắn có lẽ sẽ cảm thấy buồn cười, nhưng kể cả những chuyện lạ đời như xuyên vào thế giới khác và không gian vô tận, bí ẩn kia của bé con còn có thể xảy ra được thì sao hắn không nghĩ nhiều được cơ chứ.

Sau đó, hắn dùng hết sức có thể để khiến giọng mình trở nên bình tĩnh hơn: "Nàng đừng suy nghĩ quá nhiều, chỉ là một giấc mơ mà thôi, nếu như trong lòng bất an thì ngày mai ta cùng đi trồng thêm chút khoai lang nhé."

"Ừm, chỉ cần có chuẩn bị thì không cần phải sợ cái gì hết."- Chu Oánh nhẹ gật đầu đồng ý, đồng thời nàng cũng đang âm thầm tính toán trồng khoai lang lên tất cả các mẫu đất có ở trong không gian.

Cuộc hội thoại vừa rồi khiến cho hai người ai cũng không vào giấc lại được, đúng lúc bây giờ cũng gần năm giờ rưỡi rồi, hai người không tiếp tục nằm nữa, mà cả hai đều rời giường, ra bên ngoài đấu tập một chút.

Sau khi gân cốt đã được giãn mềm, hai người mới lấy dược liệu đã sắp xếp ngày hôm qua ra, mang theo chúng rời khỏi không gian.

Hai người dùng một bữa đơn giản, trời cũng đã sáng rồi, hai người liền cõng dược liệu đi xuống núi.

Khi đến dưới chân núi thì trùng hợp gặp được Điền Gia Vượng đang đẩy chiếc xe ba gác trống không, đi về phía trấn trên.

Cố Thừa Duệ lập tức tiến lên hô to: "Điền đại ca, mới sáng sớm mà huynh đi đâu đó?"

"Không phải bây giờ đang đến mùa thu hoạch củ cải trắng sao, ta định đi đến thôn trang ở trấn trên giúp đỡ lấy tiền hai ngày công ấy mà."- Điền Gia Vượng nói xong thì cũng vừa lúc nhìn thấy hai cái bao bố to bự trên lưng họ: "Các đệ chắc cũng đang đi lên trên trấn nhỉ, bỏ hai cái bao đó lên xe này đi, ta tiện đường chở giúp các đệ một đoạn."

"Vậy thì cảm ơn Điền đại ca."- Cố Thừa Duệ nói cảm ơn xong thì hắn trực tiếp đặt bao bố trên lưng mình xuống xe, sau đó cũng đặt bao bố trên lưng Chu Oánh xuống xe luôn.

Đương nhiên là trên đường đi bọn họ rất có trách nhiệm thay nhau đẩy phủ Điền Gia Vượng, vì mượn nhờ người ta mà.

Trên đoạn đường ấy, ba người vừa trò chuyện tán gẫu vừa giúp đỡ nhau đẩy xe ba gác.

Đồng thời, hai vợ chồng cũng cập nhật được rằng ở trong thôn này chỉ có hai hộ gia đình là còn phòng trống.

Một hộ là nhà của quả phụ và đứa con nhỏ của nàng, không thích hợp cho thuê lắm.

Hộ còn lại thì chính là nhà của Cố Lục thúc, trùng hợp là nó nằm sát vách nhà cũ Cố gia, hai người nghe thấy thế thì trực tiếp gạch tên ra khỏi danh sách.

Một là do vị trí cách quá gần với Cố gia, ở càng gần thì càng sống không yên với mấy người đó, phát sinh mâu thuẫn gì thì rất khó giải quyết.

Lý do thứ hai là vợ của Lục thúc – Lục thẩm Tiền thị, nổi tiếng là cái loa của thôn, nếu như thật sự ở cùng một chỗ với bà ấy, sợ là đánh rắm thôi cũng sẽ bị đồn ra cho cả thôn biết.

Thật ra thì cũng còn nơi có phòng trống, nhưng tất cả đều đã cũ nát lắm rồi, người vô không sống nổi.

Khi bọn họ đến trước cổng của thôn trang, hai vợ chồng lập tức cõng bao bố dược liệu lại trên lưng, sau đó chào tạm biệt Điền Gia Vượng rồi đi về hướng tiệm thuốc Lạc thị.

Lạc đại phu trông thấy bọn họ cõng hai cái bao bố đi về hướng này từ đằng xa, ông ấy lập tức nhiệt tình mời gọi hai người vào bên trong, bảo dược đồng pha trà cho họ uống rồi ông ấy mới bắt đầu hỏi Cố Thừa Duệ: "Chàng trai trẻ, nhìn sắc mặt ngươi chuyển biến tốt thế này là đã hết bệnh rồi sao?"

"Tạ ơn Lạc đại phu, ngoại trừ việc mỗi sáng sớm sẽ hơi ngứa cổ muốn ho một chút, còn lại thì đều ổn cả."

"Nói trắng ra là sức khỏe của người trẻ bây giờ rất tốt, có điều để tránh bị bệnh lại thì hồi nữa ngươi nhớ mang về thêm hai gói thuốc, uống để mốt khỏi bệnh luôn."

Cố Thừa Duệ gật đầu đáp: "Vâng. Ồ đúng rồi, hai ngày này chúng ta có lên núi đào được thêm một ít cây huyết sâm cây, nhưng mà không được nhiều lắm. Ngoài ra còn có mấy loại dược liệu khác nữa, ngài giúp ta nhìn thử chất lượng của chúng được không?"

Hắn vừa dứt lời thì lập tức mở miệng bao bố ra, bắt đầu lấy từng loại dược liệu bên trong ra ngoài.

"Ngươi cứ yên tâm mà đào dược liệu đi nhé, chỉ cần chất lượng tốt, thì ta sẽ thu tất."- Sau khi Lạc đại phu nói xong, ông ấy xoay người bắt tay vào việc định giá với Cố Thừa Duệ, nghiêm túc kiểm tra chất lượng.

Khi ông ấy thấy được cây thiên ma thì nụ cười trên mặt càng thêm xán lạn.

Sau khi kiểm tra chất lượng xong, ông ấy mới nói: "Chất lượng rất khá đó, cây thiên ma với cây khổ sâm* ta trả một trăm năm mươi văn tiền cho nửa kí, cây huyết sâm như cũ là một trăm văn tiền, cây bạch chỉ và cây phục linh là năm mươi văn tiền. Gừng và những loại dược liệu khác thì ta trả mười văn tiền, ngươi thấy giá này thế nào?"

* Cây khổ sâm:

"Ta chấp nhận giá này, ngài cứ cân đi."

"Chờ một lát."- Lạc đại phu nói xong thì đi vào sau nhà kho lấy cái cân ra, ông ấy bắt đầu ngồi cân dược liệu.

Cuối cùng, hai người thu được chín trăm bảy mươi hai văn tiền, đương nhiên là cây thiên ma đóng vai trò chủ chốt trong cuộc giao dịch lần này, chiếm gần hai mươi lăm ký lận mà.

Sau đó hai người mua hai gói thuốc rồi rời đi.

Hai người tiếp tục đi đến cửa hàng tạp hóa mua năm bộ bát đũa, một cái muôi xới cơm bằng đồng, một cái hũ với một cái thùng gỗ.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp