Ngô Vương có cảm giác tóc gáy dựng đứng khi bị sức ép vô hình từ cái nhìn chằm chằm của Quân Tiển. Đây là lần đầu tiên trong đời hắn cảm thấy bị đe dọa. Quân Tiển khi còn trẻ bên ngoài có sát mệnh, có thể nói là Thích Quốc đệ nhất hãn tướng, liền tính là hắn đã già đi, nhưng mấy chỗ quốc gia biên cảnh của Thích Quốc, như cũ vẫn còn lưu truyền uy danh của Quân Tiển năm đó.
Bị Quân Tiển nhìn chằm chằm như vậy, Ngô Vương theo bản năng nuốt nuốt nước miếng.
"Sự tình của Lân Vương phủ ta, liền không phiền chư vị nhọc lòng." Thấy mọi người đều thu tiếng cười, Quân Tiển lúc này mới thu hồi tầm mắt.
"Khụ, ta đây không phải là đang quan tâm vấn đề của quốc gia sao." Thấy Quân Tiển cũng không có phát uy, Ngô Vương cuối cùng là hiểu được.
Hãn tướng năm đó hiện giờ đã già rồi, anh hùng xế bóng, hắn đã là lão hổ không còn răng!
"Đúng rồi, ta nghe nói, Quân Vô Tà nhà ngươi gần đây vẫn luôn như thế nào cũng chưa từng ra khỏi phủ đi lại? Ay zaaaa, nàng tuổi còn nhỏ, cùng Mặc Huyền Phỉ không có duyên phận, cũng không cần thiết phải khổ sở như vậy, thỉnh thoảng ra ngoài hít thở không khí mới tốt, đừng ở nhà nhiều quá thật là không tốt." Ý thức được Quân Tiển đã không còn là mãnh hổ năm đó, Ngô Vương liền không cố kỵ, nói xong Quân Khanh, lại đem xách Quân Vô Tà ra nói làm cho Quân Tiển ngột ngạt.
Quân Tiển trừng mắt nhìn Ngô Vương liếc một cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play