Thiên hạ không có thuốc hối hận hoàng đế biết, Mặc Huyền Phỉ cũng biết.
Hiện tại bọn họ chỉ có thể cầu nguyện, người bên kia đừng xuống tay quá nhanh, đủ thời gian để Quân Tiển còn sống sót, nếu không bọn họ phải chôn cùng Quân Tiển!
Gió ban đêm lạnh buốt nhưng cũng không lạnh bằng trận huyết tinh tàn sát này, người sặc mùi máu tươi làm dạ dày của rất nhiều người không ngừng quay cuồng, quan viên quan trọng của Thích Quốc, một đêm tại đây, bị chém rớt một phần ba, thi thể bọn họ đã bị vứt bỏ trước hoàng cung.
Cuối cùng sau khi một quan viên cuối cùng không còn chút sinh khí bị chộp tới ngã trên mặt đất, Quân Vô Tà giương cánh tay lên, một loạt Thụy Lân Quân lui về phía sau một bước, lấy vạt áo lau đi vết máu trên đao, cương đao một lần nữa vào vỏ, lại nhuộm đầy mạng người.
Quân Vô Tà nhìn hoàng đế, khóe môi hơi giương lên.
Hoàng đế đứng trên đỉnh tường hoàng cung, cực kỳ sợ nàng tươi cười như vậy, hắn căn bản không dám chờ Quân Vô Tà mở miệng, lập tức nói: “Vô Tà, ngươi hôm nay làm rất tốt, vì Thích Quốc diệt trừ nhiều u ác tính như vậy, không hổ là cháu gái Lân Vương dạy ra, ngươi yên tâm, trẫm nhất định sẽ trọng thưởng Lân Vương!”
Khóe môi của Quân Vô Tà cong một chút hai tròng mắt lạnh băng, đảo qua hoàng đế mồ hôi lạnh che kín trên mặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT