Trong lớp học, chỉ còn vài phút nữa là vào tiết nhưng thầy Vương lại không thể viết nổi một chữ.
Nữu yên lặng ngồi đó nhìn thầy Vương không chớp mắt, anh ta biết Nữu muốn nhận được thư của Cường Tử mỗi ngày, nhưng cô không biết rằng tất cả những lá thư trong một tháng qua đều là do thầy Vương tự tay viết.
Hôm nay đọc qua lá thư của Cường Tử, thầy Vương hiểu rằng mình không thể nào viết ra được cái cảm giác mà người đàn ông của Nữu truyền tải.
Thở dài một hơi, thầy Vương vẫn đặt bút xuống. “Lát nữa học rồi, tối về nhà tôi sẽ viết. Nhưng tôi đảm bảo rằng ngày mai chồng cô nhất định sẽ gửi thư cho cô, được không?”
Nữu miễn cưỡng gật đầu đồng ý. Thầy Vương đứng dậy ra khỏi lớp.
Nhờ vào mấy cán bộ có năng lực do Trương tổng cử đến, những nhà máy Cường Tử quản lý đã nhanh chóng đi vào hoạt động trơn tru, các quy định cũng được thiết lập. Cường Tử cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều, hắn không rời mắt khỏi những người mới đến nửa phút, học hỏi mọi thứ, những khi kích động hắn còn vỗ bả vai Triệu Lễ nói: “Thật sự là nghe quân tử nói chuyện, còn hơn đọc sách mười năm.” Triệu Lễ vội nói: “Anh Cao, anh thật sự rất giỏi. Chúng tôi học đại học mấy năm mà chỉ hiểu được nhiêu đó thôi.”
Cường Tử gọi điện cho Nạo Tử, Nạo Tử nói không có chuyện gì lớn, vài ngày nữa sẽ xuất viện, đây gọi là “trí thức gặp binh lính, có lý cũng không nói được”, làm cho mọi người phải lo lắng rồi. Cường Tử nói đừng có ẻo lả nữa, gặp phải chuyện này thì ai cũng vậy thôi, đừng nói là vợ của anh em chúng ta, kể cả người xa lạ cũng phải giúp đỡ. Hắn sắp xếp chuyện ở huyện với Trương Đào một chút rồi vội vã quay về thành Phượng Hoàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT