Mặt trời mọc chậm như lười biếng không muốn thức dậy, khiến cho Nữu lo lắng. Cô chạy từ trong nhà ra ngoài sân, đến cổng ngóng trông nhưng vẫn không thấy bóng dáng thầy Vương đâu.
Sân nhà được dọn dẹp khá sạch sẽ, ở bờ tường có ánh nắng, một đống rau dại mọc lên, vừa chồi khỏi mặt đất đã nở mấy bông hoa vàng nho nhỏ. Trong sân có vài con gà, con vịt đang kêu quang quác. Khung cảnh này thật quen thuộc, giống như ở thôn quê khi cô vừa đến nhà Cường Tử, có cả ba và chị gái. Bên cạnh tường có một chiếc xe cút kít, Nữu nhìn trái nhìn phải, rất giống chiếc xe Cường Tử đã làm. Nữu từ từ ngồi xuống, nhưng bị đứa bé trong bụng đá lung tung, cô bèn nhặt một viên gạch lót mông ngồi xuống thật chậm, nhìn những bông hoa nhỏ dưới đất, màu vàng, non tươi, màu sắc giống như màu gà con mà Cường Tử đã tặng cho cô.
Khi thầy Vương vào sân thì nhìn thấy Nữu, mặt trời vừa phát ra những tia sáng đầu tiên, chiếu lên người Nữu, cô mặc một chiếc áo khoác rộng màu tím nhạt, tóc mềm mại áp sát vào đầu, cúi xuống nhẹ nhàng, chăm chú nhìn những bông hoa dại trên đất, dáng vẻ thanh bình mà trong sáng, giống như một bức tranh cắt đẹp đẽ.
Thầy Vương nhẹ nhàng bước tới, cũng từ từ ngồi xuống, nói, “Đã ăn sáng chưa?”
Nữu quay đầu lại, đôi mắt như được thắp sáng ngay lập tức, sáng ngời, rạng rỡ, chứa đầy sự ngạc nhiên và kiên định, “Thầy, thầy đến rồi.” Cô đứng dậy.
“Ừ, sáng sớm sương nặng lắm, cô vào nhà đi.”
Nữu vừa đi vừa nhìn thầy, đến nhà, nhanh chóng vỗ vào mép giường, nói: "Ngồi, ngồi đi.” Đôi mắt cô chuyển từ khuôn mặt thầy Vương sang bàn tay anh ta rồi đến túi áo. Thư đều ở trong túi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play