Nữu chán chường sống qua từng ngày, dù rằng nhóm Trường Nghĩa, Lạc Tử vẫn thường xuyên đến thăm, thỉnh thoảng bác sĩ kể cho cô nghe những chuyện ngày xưa ở thôn, Yến Tử như chú chim nhỏ bay nhảy khắp nhà, nhưng trong mắt cô ngày càng u uất. Chỉ khi bác sĩ kể những chuyện thời thơ ấu của Cường Tử, ánh mắt của Nữu mới sáng lên một chút.
Mấy chồi liễu đã có thể hái về làm bánh mà ăn, nhớ lại hồi nhỏ, cứ đến mùa này mẹ sẽ bảo cô mang giỏ đi hái chồi liễu về hấp bánh. Nữu rất thích mùa xuân, vào mùa xuân, cô có thể làm xong việc rồi ra đồng đào rễ cỏ dại để ăn, vị ngọt ngọt. Sau này lại có quả du, các loại rau dại, nho dại, có loại làm miệng tím ngắt, có loại ăn đỏ, có loại ăn xanh, có loại chua, chua đến mức ê răng không nhai nổi đậu phụ, có loại chát, chát đến mức miệng tê tê, nhưng bụng không đói.
Bây giờ không có Cường Tử bên cạnh, cô chẳng hứng thú với điều gì. Trong mắt cô, không còn ánh nắng mặt trời tươi rói, gió xuân ấm áp, ý xuân dạt dào. Cho nên dù cảnh xuân có tươi đẹp đầy sức sống Nữu cũng chẳng để tâm.
Bác sĩ nói chúng ta ra ngoài đi dạo, mua ít đồ nhé.
Nhưng Nữu uể oải không muốn đi, cô ngồi trên ghế sô pha, một tay đỡ lưng dưới của mình. Xuân Yến thì cứ nằng nặc đòi ra ngoài chơi, bác sĩ nói, ra ngoài phơi nắng, hít thở không khí trong lành thì đứa trẻ sẽ khỏe mạnh.
Nữu sờ vào bụng mình, đứa bé này, thở dài, tất cả đều là vì đứa bé trong bụng, Xuân Yến lại kéo cô, “Mẹ ơi, đi đi, ra bên ngoài đi.”
Vài ngày trôi qua cứ như đã mấy năm, hôm nào Cường Tử cũng gọi điện đến, khi sớm khi muộn, lúc thì bảo cô ra ngoài đi dạo, lúc thì bảo bác sĩ dẫn cô đi mua sắm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play