Lần này Nữu bị kích thích rất lớn về mặt tâm lý, thường xuyên giật mình thức giấc trong đêm và hét lên, ánh mắt lơ đãng, ngẩn ngơ, ít nói chuyện, mắt cô chỉ dõi theo Cường Tử. Chỉ cần không thấy Cường Tử là Nữu co rúm vào góc giường, mặt đầy sợ hãi. Cường Tử không rời nhà một phút nào, Tiêu Tử và Nạo Tử hàng ngày đến thăm, mua đồ ăn thức uống, có lúc còn nấu ăn cùng nhau. Cường Tử nói với Tiêu Tử: “Cậu rảnh thì cùng Thụ Hoa đi lấy lời khai của Thạch cho xong đi, phải đưa cho ba tôi, nghe Thụ Hoa nói lão già đó sống chết không chịu mở miệng.” Tiêu Tử nói, “Anh không đè mẹ ông ta ra thì ông ta không gọi anh là cha đâu, để tôi dẫn con gái ông ta đi, chết tiệt.” Nạo Tử nói: “Anh Tiêu, anh bận bên công ty nội thất, việc này để tôi làm cho.”
Vài ngày sau, Nạo Tử và Thụ Hoa đã xử lý xong mọi việc, thông báo cho Cường Tử, khiến Cường Tử thấy nhẹ nhõm phần nào. Bác sĩ và chị dâu đã trở về nhà, rõ ràng Nữu vui vẻ hơn, cả ngày nói chuyện với chị dâu, kéo chị ta đi ngắm chim ngắm hoa, có lúc lại ngẩn người. Cường Tử gọi điện hỏi Tiêu Tử về chuyện của Hổ Bì, Tiêu Tử nói: “Vài ngày trước tôi đã gọi điện bảo Lạc Tử đi rồi, tôi sẽ hỏi lại xem, không thì tôi tự qua đó xem thế nào."
Lạc Tử nói nhà đó bán con rồi, Tiêu Tử sốt ruột hỏi: "Bán đi đâu?" Lạc Tử nói: "Chúng tôi đã báo cảnh sát, bọn họ đang tìm kiếm, hình như là bán đến khu vực Thiên Tân, yên tâm đi, chúng tôi luôn theo dõi ở đồn cảnh sát." Tiêu Tử tức giận chửi mắng: "Hai lão già chết tiệt đó chuyện thất đức gì cũng dám làm, đến hổ dữ còn không ăn thịt con. Đáng lẽ nên sớm đưa Hổ Bì về rồi, mẹ nó, tất cả là tại chuyện cưới hỏi của cậu làm rối cả." Rồi nói: "Cậu phải để ý một chút, sao tôi thấy con vợ cậu không đáng tin." Lạc Tử cười ha hả: "Anh Tiêu, hạt giống đã nảy mầm rồi thì còn làm gì được nữa." Tiêu Tử lại mắng: "Mầm thì nảy rồi, nhưng đừng có mà không phải giống của cậu đấy nhé." Lạc Tử lại cười lớn. Tiêu Tử nói: "Việc của Hổ Bì phải theo sát, nhất định phải tìm lại bằng được."
Không dám nói với Cường Tử và Nữu về việc Hổ Bì bị bán, chỉ nói Lạc Tử và bọn họ đang thương lượng, bọn họ đòi tiền. Cường Tử nói: “Lần trước không phải đã nói rồi sao, cần bao nhiêu thì đưa bấy nhiêu.” Tiêu Tử ậm ừ.
Rất khuya Nữu mới bị Cường Tử kéo ra khỏi phòng bác sĩ, Cường Tử nói: "Đi tắm rồi ngủ." Cởi áo ngoài của Nữu để trên ghế sô pha, kéo Nữu vào phòng tắm.
Nữu nhìn Cường Tử nói, “Chị dâu chỉ biết cười.”
Cường Tử nói, “Vài ngày nữa anh sẽ đưa chị ấy đi khám bệnh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play