Nữu không ăn được bao nhiêu sủi cảo, buổi chiều cô dậy dọn dẹp nhà cửa, sau đó giặt vài bộ quần áo cho Xuân Yến. Cường Tử nói cứ để ở đó đi, nhưng Nữu không nói gì, giặt xong phơi khô rồi đứng ở ban công cả nửa ngày. Cường Tử đến nói, ban công lạnh, em quay vào nhà đi. Nữu không động đậy cũng không nói gì, Cường Tử tức giận, đồ bướng bỉnh, đáng bị đánh. Hắn không để ý đến cô nữa mà trở về phòng.
Cường Tử và bác sĩ đang uống trà trò chuyện trong phòng khách, Cường Tử nói đại ca à, ngày mai bọn em đi chụp ảnh, sau đó lên xã làm thủ tục, tiện thể cử một đội xây dựng để xây nhà, còn nửa tháng nữa là Tết Thanh Minh rồi, em muốn lập bia mộ cho ba, khi xây nhà sẽ đốt nhiều pháo hơn, đại ca, em không muốn khoe khoang, em chỉ muốn làm gì đó để lòng được thanh thản.
Bác sĩ vỗ vào chân Cường Tử, anh hiểu mà, anh cũng muốn đứng giữa rừng hét thật to.
Khóe mắt Cường Tử hơi ươn ướt, đại ca, em còn muốn làm chút chuyện, nếu không làm thì lòng em ngứa ngáy khó chịu.
Bác sĩ mỉm cười nói, cứ làm đi, em có đầu óc, đàn ông thì phải có sự nghiệp của mình.
Buổi chiều, Cường Tử dẫn Xuân Yến ra ngoài mua đồ, mua cho bác sĩ mấy bộ quần áo mới từ trên xuống dưới, mua cho Xuân Yến một đống quần áo mới, nhiều giấy bút, còn có chăn len, thảm len, ga trải giường, vỏ gối v.v., cũng mua cho Nữu vài bộ quần áo.
Trên đường về, Xuân Yến ôm quần áo đẹp của mình không rời tay, hớn hở đến mức mũi toát mồ hôi, Cường Tử nhìn Xuân Yến một cái, hờ hững hỏi, Yến Tử mấy tuổi rồi?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT