Bác sĩ nói: “Mau để cho người ta đỡ đi, chân cẳng còn chẳng đứng vững nữa rồi.”
Chu và nhân viên phục vụ một trái một phải đỡ Cường Tử đi, bác sĩ theo sau, đi qua một phòng, Chu quay lại nói với bác sĩ: “Đại ca, chị dâu và bọn trẻ ở phòng này, anh cũng vào nghỉ chút đi, tôi bảo nhân viên phục vụ thuê phòng riêng cho Cường Tử”. Nói rồi Chu tiếp tục đỡ Cường Tử đi, Cường Tử mơ màng đẩy hai người ra, không: “Tôi và đại, đại ca ở cùng nhau.” Cường Tử đưa tay kéo bác sĩ, bác sĩ vội kẹp một cây nạng vào nách, tay kia đẩy cửa phòng, bước vào phòng của Nữu và bọn trẻ.
Nữu thấy Cường Tử và bác sĩ bước vào, vội vàng đón lấy tay của Chu, đỡ Cường Tử lên giường. Nữu nói: “Con đói rồi, phải về nhà.”
Cường Tử cứng lưỡi đáp: “Về nhà, bảo Lạc Tử đưa, đưa, chúng ta đều, đều về.”
Bác sĩ nói: “Đều say rồi, không thể lái xe.”
Chu cầm điện thoại, gọi tài xế đến.
Rồi cô ta quay sang bác sĩ nói: “Đại ca, anh và chị dâu đưa bọn trẻ về trước đi, tốt nhất anh Cường nên nghỉ ngơi ở đây một chút.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT