Bác sĩ gấp đến mức đập cây gậy xuống đất loạn xạ: “Thật là, sao lại ngang bướng như vậy, Cường Tử còn chưa quay lại, em đi, em thật là, ôi trời ơi, thật là.”
Nữu vội vàng xuống lầu, chạy thẳng đến nhà Bàn Bàn. Mấy năm qua thành phố này thay đổi rất nhiều, nhưng Nữu vẫn nhớ rõ đường về nhà, cô bước đi nhanh nhẹn, trên mặt nở nụ cười, Xuân Yến thật sự ở nhà Bàn Bàn sao? Thật sự sắp gặp được Xuân Yến rồi.
Nữu chạy, một bóng dáng len lỏi trong dòng người tấp nập, cô không để ý đến dòng người và xe cộ trên đường, không nghe thấy tiếng phanh gấp và tiếng còi lẫn tiếng chửi bới của tài xế khi cô băng qua, trước mắt cô chỉ có gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của con gái, bên tai chỉ có tiếng cười khúc khích của con gái.
Nhà của cô đã ở ngay trước mặt, gần đó đã xây một tòa nhà mới năm tầng, chỉ cần tòa nhà hoàn thành, những ngôi nhà cũ trên con phố này sẽ bị phá dỡ. Ngôi nhà nhỏ nơi bọn họ sống lúc mới đến thành phố này trông quá lụp xụp, ngay bên cạnh là nhà của Bàn Bàn, đến rồi, đến nhà Bàn Bàn rồi.
Nữu nghe thấy tiếng thở nặng nề của mình, cổ họng khô khốc, vị ngọt và mùi tanh dâng lên, đứng trước cửa nhà Bàn Bàn, tim cô như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Nữu nôn nóng gõ cửa, bụp bụp bụp, bụp bụp bụp!
Nữu hét lên: “Mở cửa, mở cửa mau.”
Gõ cửa lần nữa, gọi lần nữa, gõ cửa đến khi tay Nữu đau, gọi đến khi cổ họng khàn đi, nhiều người đi ngang qua nhìn cô bằng ánh mắt khó hiểu, cuối cùng có một bà lão đi xa rồi quay lại, kéo tay Nữu: “Đừng gõ nữa, nhà họ không có ai, có người thì đã sớm mở cửa rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT