Vương Tiêu nhìn Cường Tử qua gương chiếu hậu, “Anh Cường, mệt thì nhắm mắt nghỉ một lát đi.”
“Không mệt, không phải mệt.” Cường Tử nói nhưng lại dựa sâu hơn vào ghế xe.
“Vương Tiêu, nhà cậu còn những ai?”
“Tôi à? Ha ha, nhiều lắm, năm anh em, bố mẹ và vợ.”
“Đông vui, ngày lễ tết chắc rôm rả lắm.”
“Đúng vậy, tôi chưa có con, nhưng mấy đứa cháu của anh trai tôi, đứa nào cũng nghịch ngợm như quỷ, chúng buồn cười lắm, nhắc đến là tôi nhớ chúng còn hơn nhớ vợ nữa, ha ha ha.”
“Nhớ vợ thì đón vợ lên đây ở cùng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play