Người có ngón nghề, ăn cơm trăm nhà. Suốt hành trình này Cường Tử luôn dắt tay của Nữu, Nữu không biết khổ là gì, những chuyện khổ hơn nữa cô cũng đã nếm trải rồi, chỉ cần được ở bên cạnh Cường Tử, được hắn nắm tay thế, cô sẽ mãi tươi cười như hoa. Cường Tử nhìn thấy mặt cô ngày càng gầy đi nhưng lúc nào cũng rạng rỡ cười, hắn quên luôn cả khổ. Nữu không sợ khổ, Cường Tử càng không sợ.
Thời gian thấm thoát trôi, bốn mùa xuân, hạ, thu, đông qua đi, Cường Tử và Nữu định cư ở thành Phượng Hoàng nằm ở biên giới Hà Bắc và Liêu Ninh, có một căn nhà riêng hai phòng, một cái sân nhỏ, tay nghề của Cường Tử nổi danh trong thành, hắn làm việc thật thà, không tính nhiều tiền, người thông minh trong thành phố thích những người thợ có tay nghề đến từ nông thôn như hắn.
Bầu không khí ở thành thị lưu thông nhanh hơn ở nông thôn, hắn cảm thấy mình đã không còn là Cường Tử của quá khứ nữa. Nữu không phải người biết trò chuyện nên Cường Tử thường đến nhà sách Tân Hoa trong thành để mua sách, càng ngày hắn càng đọc nhiều sách vở hơn.
Năm 1976 là một năm không bình thường trong lịch sử Trung Quốc, năm ấy Trung Quốc mất đi thủ tướng Chu và tổng tư lệnh Chu, trận động đất ở Đường Sơn đã cướp đi mấy trăm ngàn sinh mạng, nơi đó cách chỗ bọn họ chưa đến trăm dặm, nhân dân cả nước ở trong cảnh sống hôm nay không biết ngày mai, vất vả lắm mới đến cuối năm thì lãnh tụ Mao qua đời.
Trời sập rồi.
Nữu bước ra khỏi sân nhỏ, đây không phải là sân nhà cũ của Cường Tử, bên ngoài sân nhỏ là một con đường thô cứng, Cường Tử bảo đó là đường cái, có người qua lại suốt từ sáng đến tối. Ngày đó hoa tuyết bay trên trời, Nữu nhìn thấy mặt mọi người mang theo vẻ bi thương, Cường Tử nói, nhân dân cả nước đều cài hoa trắng nhỏ, chúng ta cũng làm hai hoa trắng nhỏ để cài.
Nữu nhìn Cường Tử làm hoa, dùng giấy trắng viết chữ, quấn quanh chiếc đũa rồi tuốt ra, giấy nhăn lại, tỏa ra như những cánh hoa, cứ gấp năm mảnh giấy như vậy, dùng chỉ xâu lại rồi ghim trước ngực Nữu. Một đóa hoa trắng.
Cường Tử thật khéo tay, Nữu cười vui vẻ với hắn. Cường Tử bảo kể từ hôm nay không được cười nữa.
Nữu không cười, nhưng mắt cô tràn ngập ý cười, miễn là Cường Tử xuất hiện trong tầm mắt Nữu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play